Trong sân luyện võ Hòa Gia Trang, không khí vẫn còn rộn ràng tiếng cười vang vọng từ những trận đấu vui nhộn vừa kết thúc, nhưng giờ đây, mọi người bắt đầu chuyển sang phần "chịu phạt" mà Ngọc Ánh đã tuyên bố. Mộc Cao Phong và Hàn Thiên Diệp, hai "nạn nhân" bại trận, đứng giữa vòng tròn phấn trắng với vẻ mặt vừa cam chịu vừa hài hước. Mộc Cao Phong, thân hình cao lớn như ngọn núi, bắp tay cuồn cuộn, vẫn còn mồ hôi nhễ nhãi sau trận đấu với Ngọc Ánh, cầm một chiếc chổi tre dài, quét vài đường thử trên mặt đá xanh bóng loáng, bụi đất bay lên mù mịt như một cơn gió nhỏ. Hắn cười lớn, tiếng cười trầm bổng như sấm rền: "Công chúa nhỏ, thần quét sân đây, nhưng nếu quét xong mà sân chưa sạch bóng như gương, người đừng bắt thần đội rổ nhảy múa nhé! Thần to xác thế này, nhảy lò cò chắc sân sụp mất!" Hàn Thiên Diệp, đứng bên cạnh với bộ ngân bào chiến giáp lộng lẫy giờ loang lổ bụi đất, cầm chiếc rổ đỏ chót to như cái nồi, mặt mếu máo như trẻ con bị phạt: "Mộc huynh, huynh còn may mắn chỉ quét sân thôi, đệ phải đội rổ này nhảy múa kìa! Công chúa, xin nhẹ tay, thần nhảy xong chắc giáp bạc hỏng hết" Ngọc Ánh, đứng trên tảng đá lớn, cười ngặt nghẽo, tay vẫy vẫy Phi Yến Kiếm: "Hai huynh bắt đầu đi, quét sạch sân và nhảy múa cho muội xem! Không khéo muội buộc thêm hoa giấy lên rổ, biến Hàn công tử thành 'tướng quân hoa hậu' luôn đấy!" Đám thị vệ xung quanh vỗ tay rần rần, tiếng cười giòn giã lan tỏa, có người còn trêu: "Hàn công tử, nhảy cao lên, không là roi Kim Chi cô nương quất tới, thành 'tướng quân mông đỏ nhảy múa'!" Kim Chi, đứng xa xa với roi Thỏa Tâm Mãn trong tay, nháy mắt trêu: “Hàn công tử, đội rổ chưa? Ta sẽ quất roi cổ vũ cho ngươi nhảy cao hơn!”
Giữa lúc mọi người đang cười đùa, Chu Đệ, người đang đứng bên cạnh Đàm Phong với dáng vẻ oai phong lẫm liệt, đột nhiên khựng lại. Hắn cảm nhận được một luồng khí quen thuộc, dịu dàng nhưng đầy sức mạnh, lan tỏa từ lòng bàn tay phải. Luồng khí ấy ấm áp như hơi thở của Hòa Yên Ninh, mẹ hắn, và mang theo một chút uy nghiêm của phụ hoàng Chu Nguyên Chương. Chu Đệ nhìn xuống, và trong lòng bàn tay, một tờ giấy vô hình dần hiện ra, lấp lánh ánh sáng xanh nhạt như ngọc bích, với những dòng chữ thanh thoát, uyển chuyển. Đó là "giấy vô ảnh" – một loại phép thuật truyền tin bí mật mà Hòa Yên Ninh mới truyền dạy cho các con , chỉ có thể hiện ra dưới nội lực của người nhận. Chu Đệ giật mình, ánh mắt sắc bén quét qua đám đông, nhưng hắn nhanh chóng che giấu sự bất ngờ, giả vờ vuốt ve bàn tay như đang xoa dịu cơn đau sau buổi luyện tập. Hắn lặng lẽ mở tờ giấy, ánh mắt tập trung đọc từng dòng, khuôn mặt dần chuyển từ ngạc nhiên sang nghiêm trọng, lông mày nhíu chặt như đang đối mặt với một trận chiến lớn lao.
Nội dung bức thư hiện ra rõ ràng, từng chữ như được khắc bằng ngọc, mang theo hơi thở ấm áp và lo lắng của Hòa Yên Ninh:
"Đệ nhi,
Ta và phụ hoàng các con, trên đường trở về Hòa Ra Trang qua lối tắt, vô tình phát hiện Ngô Tam Quế, quan thông phán chi huyện Đăng Châu, lén lút gặp một kẻ lạ mặt trong rừng vắng. Tò mò, ta và Hoàng Thượng bí mật nghe lén, phát giác âm mưu kinh thiên động địa của hắn. Hiện ta đang ở Đăng Châu, âm thầm theo dõi hắn, điều tra và khám phá tội ác tày trời của Ngô Tam Quế. Hắn cấu kết với Hắc Xà từ Nam Vu Lý, tổ chức đường dây buôn người với quy mô hàng trăm nạn nhân, chọn lọc hơn ba mươi người, từ trẻ em đến người già, trong đó Hoàng Thượng và mẹ đã tình cờ cứu được cô bé Tuyết Mai yếu đuối nhưng tài hoa xuất chúng về vẽ tranh. Hắn dùng cuộc thi vẽ làm mồi nhử, pha thuốc mê vào rượu trà để bắt cóc, rồi chuyển nạn nhân qua sông Cửu Long bằng thuyền bí mật, dưới sự giám sát của tay sai Lý Hùng, nhằm bán họ làm nô lệ trong sòng bạc, lừa đảo, hoặc dùng cho nghi thức tà ác Huyết Lô Thuật của Thất công chúa Nam Vu Lý.
Không dừng lại, Ngô Tam Quế tham ô thuế má, lập kế hoạch “Cống Vật Khẩn Cấp” bằng chiếu chỉ giả mạo, giảm thuế chính nhưng tăng thuế phụ gấp bội, dùng sổ sách kép để biển thủ hàng nghìn lượng bạc, chia chác với viên thư lại Trần Vĩnh Phúc và chuyển vàng cho Hồ Khải qua đường dây Hắc Xà. Hắn mua chuộc lính canh cửa khẩu phía tây, lan truyền tin đồn thao túng dân chúng, và âm mưu dùng Huyết Ngọc từ nghi thức tà thuật để lật đổ triều đình. Tội ác này cần được phơi bày, nhưng ở Đăng Châu, các quan thương đều cấu kết, ai cũng có mưu đồ riêng, không thể tin cậy bất kỳ ai. Do đó, ta cần các con bí mật đến đây, hành động thận trọng để thu thập chứng cứ, tránh để Ngô Tam Quế phát giác mà tiêu hủy bằng chứng hay giết người diệt khẩu.
Hoàng Thượng và ta đã phân tích kỹ lưỡng thế lực của Ngô Tam Quế và lên kế hoạch chi tiết để các con phối hợp cùng ta và hoàng thượng triệt phá đường dây này mà không gây hoảng loạn cho dân chúng. Các con phải dùng khinh công, ẩn thân, và sự tinh anh để hành động kín đáo. Nhiệm vụ được phân công như sau:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play