Trong ánh trăng mờ ảo của Vô Ảnh Cốc, Hồ Duy Dung ngồi trên phiến đá lớn, ánh sáng xanh lam từ pháp thuật chính đạo vẫn còn vương vấn quanh người ông, như một vòng hào quang thanh tịnh. Ông tạm ngưng buổi tu luyện, đôi mắt sắc bén nhìn về phía xa xăm, nơi những khóm sương mù dày đặc của Nam Vu Lý che phủ mọi dấu vết của ông trước thế gian. Chiếc áo choàng thêu hoa văn rồng phượng khẽ lay động trong gió, lấp lánh dưới ánh trăng, như phản ánh tâm hồn kiêu hãnh nhưng đầy trầm tư của một bậc thầy pháp thuật quyết tâm đi theo con đường chính đạo. Trong lòng ông, những ký ức về trận chiến với Lưu Bá Ôn vẫn còn vẹn nguyên, nhưng giờ đây, ông không chỉ nghĩ đến việc đối đầu với kẻ thù cũ, mà còn dõi theo những biến động lớn đang xảy ra tại triều đình Đại Minh.
Hồ Duy Dung lấy từ trong tay áo một chiếc la bàn phong thủy nhỏ, xoay nhẹ trong tay, ánh mắt lóe lên sự tinh anh. Qua những quẻ bói ông đã thực hiện trong những ngày bế quan tại Vô Ảnh Cốc, ông đã dự đoán được một kiếp nạn lớn đang rình rập Đại Minh, và cái tên Hồ Khải – một kẻ mưu mô, tàn nhẫn nhưng thiếu tầm nhìn – đã khiến ông không khỏi bật cười khi nghĩ đến. Ông đứng dậy, bước chậm rãi đến bên dòng suối nhỏ trong cốc, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước như một tấm gương soi rõ những suy tính trong đầu ông. “Hahaha, Hồ Khải ơi là Hồ Khải,” ông lẩm bẩm, giọng trầm nhưng đầy châm biếm, “ngươi muốn lật đổ một triều đại, chọn đối thủ nào không chọn, lại dám chọn Chu Nguyên Chương! Ngươi nghĩ hắn là ai? Một hoàng đế kế thừa ngai vàng bình thường sao? Hắn là kẻ đã lật đổ cả vương triều Đại Nguyên, sáng lập Đại Minh, nói về lật đổ triều đại, hắn là tổ tông của ngươi! Ngươi dám đối đầu với hắn, dẫn ba ngàn tinh binh Cẩm Y Vệ đến bao vây Hòa Gia Trang, vu oan cho Hòa Yên Ninh, vậy mà còn suýt mất mạng! Không tìm đồng minh mạnh, chỉ dựa vào mưu mẹo và vài lá thư giả mạo, ván cờ này ngươi thua chắc rồi… hahaha!”
Hồ Duy Dung nhếch môi, ánh mắt ánh lên sự trầm bổng xen lẫn khinh thường. Ông từng là một mưu sĩ lão luyện, từng đối đầu với những kẻ như Lưu Bá Ôn, nên ông hiểu rõ rằng Chu Nguyên Chương không phải là người dễ bị đánh bại bởi những mưu kế tầm thường. Hành động của Hồ Khải, dù táo bạo, lại thiếu sự chuẩn bị chu đáo và tầm nhìn chiến lược. “Ngươi tưởng rằng một lá thư giả và ba ngàn quân là đủ để khiến Chu Nguyên Chương khuất phục sao?” ông tự nhủ, tay khẽ vuốt chiếc la bàn, như thể đang nhìn thấu mọi nước cờ trên bàn cờ triều đình. “Ta dù đang ở Vô Ảnh Cốc, xa cách giang hồ, nhưng vẫn có thể thấy rõ sự ngu ngốc của ngươi. Muốn đấu với Chu Nguyên Chương, ta còn không dám hành động lớn như ngươi, vậy mà ngươi dám xông thẳng vào hang hùm, đúng là tự chuốc lấy thất bại!”
Ông ngồi xuống bên dòng suối, ánh trăng chiếu lên khuôn mặt ông, làm nổi bật những đường nét sắc sảo và đôi mắt đầy mưu lược. Trong tâm trí ông, hình ảnh Hồ Khải đứng trước cổng Hòa Gia Trang, giơ cao lá thư giả mạo và vu oan cho Hòa Yên Ninh hiện lên rõ mồn một. Ông đã nghe được tin tức về cuộc đối đầu này qua những đồng minh bí mật vẫn còn liên lạc với ông từ kinh thành. Hành động của Hồ Khải, tuy được hậu thuẫn bởi Thông Thiên Giáo và Giáo chủ Triệu Khôn Hải, lại quá vội vàng và thiếu tinh tế. “Hồ Khải à, ngươi không hiểu rằng Chu Nguyên Chương không chỉ là một hoàng đế, mà còn là một chiến tướng từng trải qua trăm trận chiến,” ông lẩm bẩm, giọng đầy trào phúng. “Ngươi nghĩ rằng vu oan cho Hòa Yên Ninh và kéo quân đến sẽ khiến hắn dao động? Ngươi sai rồi. Hắn đã nhìn thấu mưu đồ của ngươi ngay từ đầu, và chỉ bằng vài câu nói, hắn đã khiến đội quân của ngươi rút lui trong nhục nhã. Nếu không phải hắn cố ý tha cho ngươi, e rằng cái đầu của ngươi đã rơi trước cổng Hòa Gia Trang rồi!”
Hồ Duy Dung khẽ lắc đầu, ánh mắt trở nên sâu thẳm. Ông nghĩ đến Lưu Bá Ôn, kẻ thù cũ của mình, người mà ông từng đối đầu trong trận chiến định mệnh khiến ông phải ẩn thân tại Vô Ảnh Cốc. “Lưu Bá Ôn ơi là Lưu Bá Ôn,” ông thì thầm, giọng vừa trầm tư vừa đầy thách thức, “kiếp nạn lần này của Đại Minh không chỉ liên quan đến Hồ Khải, mà nhân vật mấu chốt chính là Chu Nguyên Chương. Ta muốn xem thử ngươi, với cái danh ‘Thần cơ diệu toán’, sẽ giải quyết thế cờ này như thế nào. Hahaha!” Ông bật cười, tiếng cười vang vọng trong không gian tĩnh lặng của Vô Ảnh Cốc, hòa quyện với tiếng suối chảy róc rách và tiếng gió thổi qua những tán cây cổ thụ.
Dù đang ẩn mình, Hồ Duy Dung vẫn không ngừng theo dõi tình hình triều đình qua những quẻ bói và thông tin từ các đồng minh bí mật. Ông biết rằng Hồ Khải, với sự hỗ trợ của Thông Thiên Giáo, đang cố gắng khuấy động triều đình, nhưng ông cũng hiểu rằng Chu Nguyên Chương không phải là kẻ dễ bị lật đổ. “Hồ Khải, ngươi quá tự tin vào mưu kế của mình,” ông lẩm bẩm, tay khẽ chạm vào cuốn sách cổ trên bàn đá, nơi ghi chép những bí thuật chính đạo mà ông đang khổ luyện. “Ngươi nghĩ rằng một lá thư giả và vài lời vu oan có thể khiến Chu Nguyên Chương lung lay? Ngươi không biết rằng hắn đã từng đối mặt với những kẻ thù mạnh hơn ngươi gấp trăm lần. Trương Sĩ Thành, Trần Hữu Lượng, thậm chí cả Nguyên Triều, đều đã gục ngã trước mưu lược của hắn. Ngươi, một Hồ Khải nhỏ bé, chỉ là một con cờ trong tay Thông Thiên Giáo, vậy mà dám mơ đến ngai vàng? Thật nực cười!”
Hồ Duy Dung đứng dậy, ánh sáng xanh lam từ pháp thuật của ông lại tỏa ra, bao bọc cơ thể ông như một lớp giáp vô hình. Ông bước đến bên bàn thờ đá, thắp thêm một nén hương, khói thơm lan tỏa, hòa quyện với không khí trong lành của Vô Ảnh Cốc. Ông nhìn vào lư hương, ánh mắt trầm tư, như đang suy tính một nước cờ lớn hơn. “Hồ Khải, ngươi không chỉ chọn sai đối thủ, mà còn chọn sai thời điểm,” ông nói, giọng trầm nhưng đầy sức mạnh. “Chu Nguyên Chương không chỉ có mưu lược, mà còn có những người trung thành như Hòa Yên Ninh, Tử Vũ, và cả cô bé công chúa mà ngươi đang cố điều tra. Ngươi nghĩ rằng mình có thể lợi dụng cô bé đó để đánh bại hắn? Ngươi sai rồi. Nếu ta đoán không nhầm, cô bé đó chính là Ngọc Ánh, con gái của Chu Nguyên Chương, một tiểu tướng quân thông minh và tinh nghịch, được bảo vệ bởi những cao thủ hàng đầu. Ngươi chạm vào cô bé đó, chẳng khác nào tự đào mồ chôn mình!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.