Dưới ánh bình minh vàng rực rỡ bao trùm Hòa Gia Trang, không khí vẫn căng thẳng như dây đàn, mỗi tiếng động nhỏ đều như báo hiệu những hiểm nguy đang rình rập. Ngọc Ánh, cô gái nhỏ bé nhưng mang trong mình dòng máu bất khuất của Đại Minh, vừa trải qua một cơn bão cảm xúc khi biết được sự thật về thân thế của mình. Cô là Ngũ Công Chúa, con gái của Hoàng đế Chu Nguyên Chương và Hòa Quý Phi Hòa Yên Ninh, muội muội song sinh của Tứ Hoàng Tử Chu Đệ. Sự thật ấy như một nhát dao sắc bén, vừa mở ra cánh cửa về cội nguồn, vừa khơi dậy nỗi đau về những năm tháng mẹ cô chịu đựng trong Lãnh Cung và sự chia cắt nghiệt ngã của số phận.
Sau cuộc trò chuyện đầy nước mắt với nghĩa mẫu Ngọc Trân, Ngọc Ánh bước ra khỏi căn phòng nhỏ, lòng cô nặng trĩu nhưng ngọn lửa quyết tâm bùng cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Cô không còn là cô bé mồ côi khao khát tình mẫu tử, mà giờ đây là một chiến binh mang trọng trách bảo vệ mẹ ruột, bảo vệ gia đình, và đối mặt với những âm mưu đen tối đang bao vây Hòa Gia Trang. Ánh mắt cô sắc lạnh, bước chân vững vàng, như thể mỗi bước đi đều khẳng định ý chí không khuất phục trước hiểm nguy.
Khi đi ngang qua hành lang, Ngọc Ánh nghe tiếng gọi gấp gáp từ một tráng sĩ của Hòa Gia Trang. Anh ta, với vẻ mặt lo lắng, vội vã tiến đến, giọng nói gấp rút: “Ngọc cô nương, có việc gấp! Vừa nãy, Nhị tiểu thư đưa thảo mộc về thì bắt gặp mấy tên lính cướp bóc dân chúng. Người dân nghèo đói quỳ xin, nhưng bọn chúng không mảy may động lòng. Chúng còn đánh đập cụ già, trẻ nhỏ, cưỡng bức dân nữ, thậm chí phụ nữ mang thai đầu lòng thì bị chúng mổ bụng để lấy tử hà sa! Nhị tiểu thư phẫn nộ, đã xuất thủ trói chúng lại và ra lệnh áp giải về đây để Bảo chủ định đoạt. Nhị tiểu thư sẽ về sau.”
Ngọc Ánh nghe xong, lửa giận trong lòng bùng lên như núi lửa. Cô thầm nghĩ: "Trùng hợp thật, ta đang mang tâm trạng rối bời vì sự thật về thân thế, muốn tìm kẻ để trút giận. Không ngờ lũ súc sinh này lại tự tìm đến cửa! Hừ, sẵn tiện ta trừ gian diệt bạo luôn!" Mỗi lời của tráng sĩ như đổ thêm dầu vào ngọn lửa phẫn nộ trong cô. Những hành vi táng tận lương tâm của đám lính ấy khiến cô không thể kiềm chế. Cô siết chặt tay, ánh mắt lóe lên sát khí, giọng nói lạnh lùng: “Bảo chủ chưa thể giải quyết công việc của Hòa Gia Trang. Kim Chi tỷ tỷ có lẽ đang bận xử lý việc khác. Mấy tên ranh này cứ để ta thẩm tra. Ngươi đến đại lao áp giải tên phản đồ Chương Bươu đến đây, ta sẽ thẩm vấn luôn.”
Tráng sĩ ngập ngừng, ánh mắt lộ rõ sự lo lắng: “Nhưng mà…” Anh ta biết Ngọc Ánh là người dũng cảm, nhưng việc cô tự ý thẩm vấn mà không có lệnh của Bảo chủ hay Kim Chi là vượt quyền. Anh sợ rằng hành động này có thể gây rắc rối, đặc biệt khi Hoàng đế Chu Nguyên Chương đang hiện diện tại Hòa Gia Trang.
Ngọc Ánh nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao. Cô không để anh ta nói hết câu, giọng nói đanh thép: “Ta biết ngươi nghĩ ta đang vượt quyền. Không sao, tìm ra kẻ chủ mưu quan trọng hơn. Còn về Hoàng Thượng và Bảo chủ, ta sẽ tự thỉnh tội sau.” Thấy tráng sĩ vẫn do dự, Ngọc Ánh mất kiên nhẫn. Cô bất ngờ tung một cước, đá mạnh vào chân anh ta, khiến anh lăn quay xuống đất. Không dừng lại, cô bước tới, tay véo mạnh vào tai anh, móng tay sắc cào nhẹ, giọng cô lạnh như băng, mang theo sát khí: “Dài dòng lôi thôi! Đi giải hắn đến đây mau, nếu không muốn chết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT