Trong không gian tĩnh lặng và u ám của Địa Bàn, nơi mà sự hủy diệt và tuyệt vọng ngự trị, Thiên Ma Thánh Tổ đang cảm thấy một sự nhàm chán vô tận. Vô số thế giới đã bị hắn thôn phệ, vô vàn sinh linh đã gục ngã dưới gót chân hắn, tất cả chỉ còn lại sự trống rỗng và đơn điệu.
Bất ngờ, một bóng đen xé tan màn đêm tĩnh mịch. Một nam tử vận hắc bào, tay nắm chặt thanh kiếm đen kịt, đang bước vào lãnh địa của hắn một cách cung kính nhưng không hề run sợ.
Thiên Ma Thánh Tổ khẽ nhếch mép, đôi mắt đỏ rực lóe lên tia hứng thú: "Ồ? Một tên hậu bối nhỏ bé lại có bản lĩnh đặt chân đến nơi này của ta. Thật thú vị! Để ta xem thử xem sao." Giọng hắn trầm khàn, vang vọng khắp cung điện ma quái.
Nam tử hắc bào dừng lại, quỳ một gối xuống, thanh kiếm cắm sâu vào nền đá đen: "Hậu bối Bạch Ma Tộc, Quáng Hào, xin thỉnh lễ Thánh Tổ." Giọng hắn trầm ổn, không hề có chút sợ hãi.
Thiên Ma Thánh Tổ nheo mắt, nhìn chằm chằm vào kẻ quỳ dưới chân: "Bạch Ma Tộc... Quáng Hào? Ồ, khi nào cái bộ tộc nhỏ nhoi, yếu ớt đó lại sinh ra một kẻ có thể đặt chân đến đây? Xem ra ta hơi bị lạc hậu với thời thế rồi." Trong giọng nói của hắn ẩn chứa sự ngạc nhiên xen lẫn chế giễu.
Thiên Ma Thánh Tổ chống tay lên ngai, ánh mắt đầy vẻ dò xét: “Vậy tiểu tử, ngươi mò đến tận đây là có mục đích gì?”
Quáng Hào vẫn giữ nguyên tư thế quỳ, giọng không chút dao động: “Không dám giấu Thánh Tổ, hậu bối mạo muội làm phiền là vì muốn cầu xin Thánh Tổ cứu lấy mẫu thân.”
Thiên Ma Thánh Tổ khẽ gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia hứng thú: "Ồ? Một mỹ nhân của Bạch Ma Tộc sao? Cũng không tệ. Nhưng cho ta một lý do để cứu bà ta. Thân là thành viên ma tộc, hẳn ngươi phải biết rõ, nắm đấm lớn mới là đạo lý. Nếu ngươi không cho ta một lý do thuyết phục, thì tốt nhất ngươi nên cút khỏi đây trước khi ma sủng của ta xé xác ngươi thành trăm mảnh." Hắn vung nhẹ tay, một luồng ma khí đen kịt từ ngai vàng lan tỏa, mang theo sát ý lạnh lẽo.
Quáng Hào ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Thiên Ma Thánh Tổ: “Hậu bối biết Thánh Tổ luôn dòm ngó Tam Giới. Nhưng hẳn ngài cũng rõ, nếu trực tiếp sử dụng những kẻ có cảnh giới cao thâm xâm nhập, chắc chắn sẽ kinh động đến những đế thủ hộ và cường giả của Tam Giới. Hơn nữa, nguồn gốc sức mạnh của ngài phần lớn đến từ tham, sân, si, ái, thù. Nếu để cường giả ma giới trực tiếp can thiệp, không tránh khỏi một trận chiến long trời lở đất.”
Hắn dừng một chút, rồi tiếp tục: “Nhưng nếu để những kẻ như hậu bối, với cảnh giới thấp hơn, âm thầm bước vào Tam Giới, hoàn toàn có thể tuyên truyền ma đạo của Thánh Tổ một cách kín đáo, không kinh động đến đám cường giả kia. Đồng thời, chúng ta cũng có thể tìm thời cơ thích hợp để mở ma môn, cung nghênh Thánh Tổ giáng lâm.”
Thiên Ma Thánh Tổ im lặng một lúc, đôi mắt đỏ rực nhìn xoáy sâu vào Quáng Hào. Cuối cùng, hắn bật ra một tiếng cười khàn khàn: "Ngươi cũng khá tính toán đấy, tiểu tử. Tốt, ta đồng ý yêu cầu của ngươi. Đổi lại, ngươi phải ở lại đây. Bổn tọa sẽ giúp ngươi đột phá cảnh giới và ngươi sẽ làm việc cho bổn tọa." Một luồng ma khí đen kịt bao trùm lấy Quáng Hào.
Quáng Hào cúi đầu, vẻ mặt đầy hy vọng: “Vậy xin Thánh Tổ đại nhân cứu lấy mẫu thân.”
Thiên Ma Thánh Tổ nhếch mép, ánh mắt lạnh lẽo: “Mẫu thân của ngươi tên gì?”
Quáng Hào đáp: “Mẫu thân ta tên Bạch Tú Lan.”
Thiên Ma Thánh Tổ khẽ phất tay. Một luồng ma khí đen tối, nhưng ẩn chứa một sức mạnh kỳ lạ, từ ngai vàng bắn ra, xuyên qua không gian vô tận, hướng về một nơi xa xăm trong Địa Bàn.
Ở một nơi tăm tối, nơi Bạch Tú Lan đang nằm bất động, luồng ma khí đen kịt đột ngột xâm nhập vào cơ thể cô. Ban đầu, sắc mặt cô càng trở nên tái nhợt, nhưng rồi một nguồn năng lượng kỳ dị bắt đầu lan tỏa, xua tan đi sự suy yếu. Hàng mi khẽ động đậy, rồi từ từ mở ra. Đôi mắt Bạch Tú Lan, vốn đã mất đi thần sắc, dần lấy lại ánh sáng. Cô khẽ rên một tiếng, rồi từ từ ngồi dậy, vẻ mặt vẫn còn mơ màng và khó hiểu.
Sau một khắc im lặng, Thiên Ma Thánh Tổ vung tay, một luồng ma khí đen đặc bao bọc lấy không gian, rồi ngưng tụ lại thành một viên hắc châu nhỏ. Hắn ném viên hắc châu về phía Quáng Hào: “Đây là Ma Nguyên của ta, mang nó theo, mẫu thân ngươi sẽ bình phục. Nay mẹ con ngươi đã là thuộc hạ của ta.”
Ánh mắt hắn chuyển sang Bạch Tú Lan, một luồng ma lực dịu dàng hơn bao phủ lấy bà: “Vậy Bạch Tú Lan, ngươi hãy đến Tam Giới trước, tìm một nơi ẩn náu và chờ đợi chỉ thị. Quáng Hào sẽ ở lại đây, ta có việc cần hắn.”
Bạch Tú Lan run rẩy quỳ xuống, vẻ mặt vừa mừng vừa lo: “Dạ, Thánh Tổ.”
Quáng Hào cũng dập đầu cung kính: "Dạ, Thánh Tổ." Trong lòng hắn vừa nhẹ nhõm vì mẫu thân được cứu, vừa dâng lên một nỗi bất an khó tả khi phải ở lại nơi địa ngục này.
Bạch Tú Lan nhìn con trai, ánh mắt đầy xót xa nhưng cũng ẩn chứa niềm tin: “Quáng Hào, con phải cố gắng lên. Con đường của cường giả vốn dĩ đầy gian khổ, nhưng mẹ tin con sẽ vượt qua.”
Quáng Hào siết chặt nắm tay, kiên định đáp: “Dạ, thưa mẫu thân.”
Thiên Ma Thánh Tổ vẫy tay về phía một cánh cổng xoáy đen kịt vừa xuất hiện trong không gian: "Nếu ngươi đã chọn con đường của một kiếm khách, vậy thì hãy vào đó. Bên trong là hàng vạn thanh ma kiếm đến từ vô số chiều không gian mà ta đã thu thập được. Làm chủ được dù chỉ một trong số chúng, cũng đủ cho ngươi kiêu hãnh tung hoành rồi. Hãy vào đó mà chinh phục những thanh kiếm đó, chứng minh giá trị của ngươi cho ta thấy." Ánh mắt hắn lóe lên vẻ thích thú, chờ đợi màn trình diễn của kẻ hậu bối.
Bạch Tú Lan quỳ xuống, ánh mắt lóe lên tia căm hờn: “Khởi bẩm Thánh Tổ, ta có mối thù sâu nặng với vài vị tiên nhân ở Tam Giới. Xin phép Thánh Tổ cho ta đến Tam Giới tìm chúng báo thù.”
Thiên Ma Thánh Tổ nhếch mép cười lạnh: “Tốt thôi. Nhưng nhiệm vụ chính của ngươi là truyền bá ma đạo của ta, nhớ kỹ điều đó. Ngoài ra, ngươi muốn làm gì, ta không can thiệp. Nhưng đừng quên, mọi thứ ta ban cho đều có thể lấy lại bất cứ lúc nào.”
Bạch Tú Lan cúi đầu: “Dạ, thưa Thánh Tổ, thuộc hạ khắc cốt ghi tâm.”
Thiên Ma Thánh Tổ vung nhẹ tay, một luồng ma khí màu huyết dụ bao phủ lấy Bạch Tú Lan. Vẻ già nua trên khuôn mặt bà dần biến mất, làn da trở nên căng mịn, mái tóc bạc chuyển thành đen nhánh, dung nhan trở lại vẻ xinh đẹp thời xuân thì. “Được, sẵn ta giúp ngươi khôi phục thanh xuân, xem như một món quà nhỏ. Đừng khiến ta thất vọng.”
Bạch Tú Lan kinh ngạc nhìn bàn tay mình, cảm nhận sự trẻ trung đang tràn đầy trong cơ thể, vội vàng dập đầu tạ ơn: “Đa tạ Thánh Tổ!”
Thiên Ma Thánh Tổ phất tay: "Chậm đã. Ngươi tu luyện Ma Ngục Hàn Sương, cảnh giới vẫn chưa thành tựu. Nay ta giúp ngươi đột phá." Một luồng ma lực hùng hậu từ người hắnvào cơ thể Bạch Tú Lan, khí tức của bà nhanh chóng tăng tiến, phá vỡ gông xiềng cảnh giới, đạt đến một tầng cao mới.
Thiên Ma Thánh Tổ khẽ gật đầu, một luồng ma khí lạnh lẽo ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, rồi hóa thành một cây trượng băng giá tuyệt đẹp. Cây trượng dài khoảng một trượng, toàn thân được tạc từ băng ngàn năm, trong suốt như pha lê nhưng lại ánh lên một màu đen huyền bí. Trên thân trượng chạm khắc những hoa văn ma quái, những hình ảnh băng giá vĩnh cửu tựa như đang thở ra hàn khí lạnh lẽo. Phần đầu trượng là một viên pha lê đen hình giọt nước, bên trong ẩn chứa những tia sáng xanh lục quỷ dị.
"Đây là Hàn Phách Ma Trượng," Thiên Ma Thánh Tổ trầm giọng nói, vung nhẹ cây trượng khiến không khí xung quanh đông cứng lại thành những bông tuyết đen kỳ lạ. “Nó được tôi luyện từ tinh hoa của hàn băng địa ngục, có khả năng ngưng kết không khí thành băng đá sắc bén, phóng ra những đợt sóng hàn lực đóng băng cả linh hồn. Hãy sử dụng nó một cách khôn ngoan.”
Sau đó, ánh mắt hắn chuyển sang Bạch Tú Lan, một ngón tay chỉ nhẹ vào mi tâm bà. Một luồng ma lực đen tối nhưng lại mang theo hơi thở băng giá truyền vào tâm trí bà, khắc sâu những bí quyết của một môn chưởng pháp tàn khốc.
"Đây là Tuyệt Hàn Băng Phong Chưởng," giọng Thiên Ma vang vọng trong tâm trí Bạch Tú Lan. “Ngươi sẽ tập trung toàn bộ ma lực và hàn khí vào lòng bàn tay. Khi xuất chiêu, một luồng hàn lực tuyệt đối sẽ, đóng băng mọi thứ ngươi chạm vào trong nháy mắt, từ vật chất hữu hình đến cả năng lượng và linh hồn. Kẻ trúng chiêu sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong băng giá vĩnh cửu, chịu đựng sự lạnh lẽo thấu xương đến tận khi tan rã.”
Thiên Ma Thánh Tổ nhìn Hàn Sương Ma Nữ Bạch Tú Lan, ánh mắt đầy vẻ kỳ vọng: “Với danh hiệu, vũ khí và công pháp này, hy vọng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng ở Tam Giới.”
Bạch Tú Lan quỳ xuống, trang trọng đáp: “Đa tạ Thánh Tổ đã ban ân, vậy thần xin phép đến Tam Giới.”
Thiên Ma Thánh Tổ phất tay, ánh mắt lạnh lẽo: “Tốt thôi, cứ đi khi nào ngươi cảm thấy sẵn sàng. Chỉ là ta cảnh báo ngươi, hãy ẩn mình và chờ đợi đến khi củng cố vững chắc cảnh giới rồi hẵng nghĩ đến chuyện báo thù. Đừng hành động hấp tấp, nếu không cái chết đang chờ đợi ngươi.”
Bạch Tú Lan cúi đầu, ghi nhớ lời dặn dò: “Dạ, Thánh Tổ, thần đã rõ.”
Vào một đêm trăng mờ ảo, tại Tam Giới, trên đỉnh một ngọn núi tuyết cao ngất, nơi băng giá vĩnh cửu ngự trị, bỗng nhiên xuất hiện một khe vực âm u, tối tăm như mực. Không gian xung quanh khe vực khẽ vặn vẹo, và một Ma Môn nhỏ nhoi, xoáy trôn ốc màu đen kịt, lặng lẽ mở ra giữa khung cảnh trắng xóa lạnh lẽo.
Từ cánh cổng ma quái ấy, một bóng hình yểu điệu bước ra. Đó là Bạch Tú Lan, Hàn Sương Ma Nữ. Dù vừa trải qua không gian dị giới, dung nhan bà vẫn không hề vương chút bụi trần. Làn da trắng như tuyết, mịn màng như ngọc, đối lập hoàn toàn với mái tóc đen huyền buông xõa ngang lưng, điểm xuyết vài sợi băng mỏng manh.
Khuôn mặt bà mang một vẻ đẹp lạnh lùng, sắc sảo đến nao lòng. Đôi mày lá liễu cong vút, ánh mắt đen sâu thẳm như hai hồ băng tĩnh lặng, ẩn chứa sự kiên quyết và một nỗi u uất khó tả. Sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ thắm như cánh hoa anh túc thấm sương đêm, khẽ mím lại tạo nên một đường cong quyến rũ nhưng đầy vẻ xa cách.
Bà khoác trên mình một bộ hắc y bó sát, đường cắt may tinh tế tôn lên những đường cong tuyệt mỹ của cơ thể. Trên vạt áo và cổ tay thêu những đóa hoa băng màu xanh lục quỷ dị, lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo. Sau lưng bà đeo Hàn Phách Ma Trượng, cây trượng băng giá đen huyền tỏa ra một luồng hàn khí mỏng manh, khiến những bông tuyết xung quanh dường như cũng phải e dè né tránh.
Vẻ đẹp của Bạch Tú Lan vừa thanh tao thoát tục như tiên nữ giáng trần, lại vừa mang một nét ma mị quyến rũ chết người, tựa như một đóa hoa băng nở rộ trong đêm đông lạnh giá. Sự xuất hiện của bà giữa đỉnh núi tuyết hoang vu càng làm tăng thêm vẻ huyền bí và nguy hiểm tiềm ẩn, báo hiệu một cơn sóng ngầm đang chuẩn bị lan tỏa khắp Tam Giới.
Trong ma cung băng giá tĩnh lặng, ánh sáng xanh lục quỷ dị hắt ra từ những vách băng lạnh lẽo, Bạch Tú Lan ngồi xếp bằng trên một khối băng đen tuyền, làn da trắng như tuyết càng thêm nổi bật trong không gian u ám. Ma lực hắc ám không ngừng luân chuyển trong cơ thể bà, hòa quyện với hàn khí băng giá, tạo nên một nguồn năng lượng lạnh lẽo đến thấu xương.
Sau một thời gian củng cố cảnh giới, Hàn Sương Ma Nữ bắt đầu thử nghiệm những năng lực mới mà Thiên Ma Thánh Tổ ban cho. Bà khẽ mở mắt, đôi đồng tử đen sâu thẳm lóe lên một tia băng giá.
Một luồng ma lực âm hàn từ lòng bàn tay Bạch Tú Lan tuôn trào, ngưng tụ lại thành những hạt sương đen li ti, lơ lửng trong không khí. Những hạt sương này nhanh chóng kết lại với nhau, tạo thành những sợi tơ băng mỏng manh, sắc bén như lưỡi dao. Đó chính là Ma Ngục Hàn Sương. Bà nhẹ nhàng điều khiển những sợi tơ băng, chúng uốn lượn như những con rắn đen, có thể xuyên thủng mọi vật cản một cách và chết chóc. Khi chạm vào những khối băng trong ma cung, chúng lập tức để lại những vết cắt sâu hoắm, xung quanh đóng một lớp sương giá mỏng.
Tiếp theo, Bạch Tú Lan đứng dậy, Hàn Phách Ma Trượng khẽ rung lên trong tay bà, tỏa ra một luồng hàn khí lạnh thấu xương. Bà hít sâu một hơi, toàn bộ ma lực và hàn khí trong cơ thể bắt đầu dồn về phía hai lòng bàn tay. Không khí xung quanh trở nên đặc quánh, những bông tuyết đen kỳ lạ bắt đầu rơi xuống ngay cả trong ma cung.
Một tiếng quát khẽ vang lên, hai lòng bàn tay của Bạch Tú Lan đồng thời đẩy ra. Một luồng hàn lực tuyệt đối, màu trắng xanh quỷ dị bùng nổ, tạo thành hai cột băng sắc nhọn lao thẳng về phía trước. Đó chính là Tuyệt Hàn Băng Phong Chưởng. Khi hai cột băng chạm vào vách ma cung, chúng không chỉ đóng băng bề mặt mà còn lan tỏa một luồng hàn khí sâu thẳm, khiến cả khối băng rung lên bần bật, tựa như linh hồn đang bị giam cầm trong sự lạnh lẽo vĩnh cửu. Sau một khắc, những khối băng bị trúng chưởng bắt đầu xuất hiện những vết nứt li ti, rồi vỡ vụn thành những mảnh băng giá lạnh lẽo.
Bạch Tú Lan khẽ thở ra một làn khói trắng, hài lòng nhìn những dấu vết tàn phá mà hai chiêu thức mới gây ra. Sức mạnh mà Thiên Ma Thánh Tổ ban cho quả thực vượt xa sự tưởng tượng của bà. Với những năng lực này, ả tin rằng việc báo thù và truyền bá ma đạo sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Ánh mắt lạnh lẽo của Hàn Sương Ma Nữ lóe lên một tia tàn nhẫn, Tam Giới sắp phải hứng chịu cơn thịnh nộ băng giá của bà.
Trong ma cung băng giá tĩnh mịch, những đóa hoa băng xanh lục trên y phục Bạch Tú Lan khẽ lay động theo từng nhịp thở đều đặn của bà. Hàn khí lạnh lẽo bao phủ xung quanh, như những lưỡi dao vô hình sẵn sàng xé nát bất kỳ kẻ xâm nhập nào. Bỗng nhiên, một luồng yêu khí lạnh giá, mang theo sự tà ác và dâm tà, từ bên ngoài khe vực tiến vào, phá vỡ sự tĩnh lặng.
"Ồ? Thật không ngờ lại có một mỹ nhân xinh đẹp đến nhường này tu luyện ở nơi hoang vu này." Một giọng nói the thé, đầy vẻ trêu ghẹo vang lên, làm lay động những cột băng trong ma cung.
Bạch Tú Lan khẽ nhíu đôi mày lá liễu, đôi mắt băng giá mở ra, ánh nhìn sắc lạnh như lưỡi kiếm hướng về phía nguồn phát ra âm thanh: “Yêu ma phương nào dám cả gan trêu chọc ta?”
Một hình bóng bạch bào yêu dị hiện ra ngay lối vào ma cung. Hắn có mái tóc dài trắng như tuyết, khuôn mặt tuấn tú nhưng lại toát lên vẻ lạnh lùng khó tả. Đôi mắt hắn màu xanh băng giá, đảo qua người Bạch Tú Lan với vẻ thích thú không che giấu. Trên tay hắn lăm lăm một cây quyền trượng băng giá, đầu trượng chạm khắc hình một con tằm khổng lồ đang nhả tơ băng.
"Hahaha, mỹ nhân đừng giận. Ta là Băng Tằm Ma Quân, cảm thấy nơi này ma khí nồng đậm nên tò mò đến xem. Ai ngờ lại gặp được một tuyệt sắc giai nhân như nàng. Mỹ nhân, nếu không ngại, chúng ta song tu, cùng nhau tận hưởng lạc thú chốn tiên cảnh, thế nào?" Giọng hắn đầy vẻ cợt nhả và tự tin thái quá.
Bạch Tú Lan khẽ nở một nụ cười lạnh lẽo, đôi môi đỏ thắm như cánh hoa anh túc khẽ cong lên: “Song tu với ta? Vậy phải xem ngươi có đủ tư cách không đã.”
Băng Tằm Ma Quân nhún vai, vẻ mặt giả bộ đau khổ: “Ôi trời, mỹ nhân định động thủ sao? Ta không muốn làm tổn thương một bông hoa xinh đẹp như nàng đâu.”
"Vậy thì tiếp thử ta vài chiêu rồi nói tiếp," Bạch Tú Lan lạnh lùng đáp, Hàn Phách Ma Trượng trong tay khẽ rung lên, hàn khí xung quanh càng thêm nồng đậm. “Ít nhất hãy cho ta xem ngươi có đủ tư cách nói chuyện với ta hay không đã.”
Băng Tằm Ma Quân bật cười, ánh mắt lộ rõ vẻ thích thú: "Thú vị! Mỹ nhân như nàng quả hợp khẩu vị của ta, hahaha! Được thôi, ta chơi với nàng một lát vậy." Hắn vung nhẹ Hàn Tằm Quyền Trượng, một luồng băng khí màu xanh lam tỏa ra, bao phủ lấy cơ thể hắn.
Bạch Tú Lan là người ra tay trước. Bà khẽ vung Hàn Phách Ma Trượng, một cột băng đen tuyền với những hoa văn ma quái lao thẳng về phía Băng Tằm Ma Quân. Cột băng di chuyển với tốc độ kinh người, mang theo hàn khí có khả năng đóng băng cả không gian.
Băng Tằm Ma Quân không hề nao núng. Hắn vung quyền trượng đáp trả, một bức tường băng màu xanh lam dày đặc dựng lên trước mặt. Cột băng đen chạm vào bức tường băng xanh, phát ra một tiếng "ầm" trầm đục, hàn khí va chạm tạo thành một làn sương trắng xóa bao phủ cả ma cung.
Trong làn sương, Băng Tằm Ma Quân di chuyển linh hoạt như một con tằm lướt trên tơ. Hắn phóng ra vô số mũi băng nhọn hoắt, màu xanh lam băng giá, tấn công Bạch Tú Lan từ nhiều hướng khác nhau. Mỗi mũi băng đều mang theo ma lực sắc bén và hàn độc chết người.
Bạch Tú Lan khẽ nhếch môi, Hàn Phách Ma Trượng xoay tròn trong tay bà, tạo thành một vòng bảo vệ băng đen xung quanh cơ thể. Những mũi băng xanh lam chạm vào vòng bảo vệ, lập tức bị đóng băng và vỡ vụn thành những mảnh băng li ti. Đồng thời, bà tung ra những sợi Ma Ngục Hàn Sương, những sợi tơ băng đen mỏng manh nhưng sắc bén, lặng lẽ luồn lách trong không khí, tìm cách trói buộc Băng Tằm Ma Quân.
Băng Tằm Ma Quân khẽ rùng mình khi cảm nhận được sự nguy hiểm từ những sợi tơ băng đen. Hắn vung quyền trượng, tạo ra một cơn lốc băng giá màu xanh lam, cuốn phăng những sợi tơ đang tiến đến gần. Cơn lốc băng mang theo vô số lưỡi băng sắc lẻm, tấn công Bạch Tú Lan một cách dữ dội.
Bạch Tú Lan lùi nhanh về phía sau, hai tay khẽ động, thi triển Tuyệt Hàn Băng Phong Chưởng. Hai cột băng trắng xanh quỷ dị lao ra, mang theo hàn lực tuyệt đối, đối đầu trực diện với cơn lốc băng của Băng Tằm Ma Quân.
Hai luồng năng lượng băng giá va chạm, tạo ra một tiếng nổ lớn, rung chuyển cả ma cung. Băng xanh và băng đen trắng giao nhau, nghiền nát lẫn nhau, tạo thành một màn sương mù dày đặc, lạnh lẽo đến thấu xương. Cả hai đều đang thăm dò sức mạnh của đối phương, một cuộc đối đầu giữa hai kẻ mang trong mình sức mạnh băng giá tà ác.
Trong làn sương lạnh lẽo, Bạch Tú Lan âm thầm đánh giá sức mạnh của Băng Tằm Ma Quân. Tên này quả thật không đơn giản, nếu là ta trước khi được Thánh Tổ ban ân, e rằng không phải là đối thủ của hắn. Cũng may mà ta đã có được sức mạnh mới, nhưng nếu muốn trả thù những kẻ trên Thiên Giới, có lẽ cần phải lợi dụng kẻ này. Bọn Ngọc Cốt Tiên Tử kia luôn giở trò liên thủ, vậy ta cũng không ngại tìm cho mình một đồng minh.
Băng Tằm Ma Quân thu hồi quyền trượng, vẻ mặt vẫn đầy ý tứ: “Sao hả mỹ nhân? Ta đã chứng minh được tư cách của mình chưa?”
Bạch Tú Lan khẽ mỉm cười, thu lại hàn khí xung quanh: “Ma Quân quả nhiên hảo thân thủ, Bạch Tú Lan vừa rồi đã mạo phạm rồi.”
Băng Tằm Ma Quân tiến lại gần một bước, ánh mắt không rời khỏi dung nhan tuyệt mỹ của Bạch Tú Lan: “Nếu ta không nhìn nhầm, nàng cũng thuộc Bạch Ma Tộc. Chúng ta đều là những kẻ tu luyện trong cái lạnh giá, sao không cùng nhau sưởi ấm cho nhau nơi này?”
Bạch Tú Lan nở một nụ cười e lệ nhưng ẩn chứa sự tính toán: “Hảo ý của Ma Quân, Tú Lan xin cảm tạ. Nhưng Tú Lan còn mối thù chưa trả, xin mạn phép từ chối.”
Băng Tằm Ma Quân nhướng mày: “Không sao. Bổn quân có thể giúp nàng trả thù. Vậy đi, ta dùng cái đầu của kẻ thù nàng làm quà cầu thân, được không?”
Bạch Tú Lan giả vờ ngạc nhiên, đôi mắt mở to: “Nhưng kẻ thù của ta là thiên thần trên Thiên Giới, Ma Quân không ngại chứ?”
Băng Tằm Ma Quân khựng lại một chút, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tự tin: “Vậy xin hỏi kẻ mà nàng nói là ai? Bậy... không phải Na Tra đó chứ?”
"Không phải," Bạch Tú Lan lắc đầu, giọng điệu lạnh lùng: “Chỉ là vài tên thuộc hạ của Ma Tổ Nương Nương thôi.”
Băng Tằm Ma Quân thở phào nhẹ nhõm: “Nếu chỉ là thuộc hạ của Ma Tổ Nương Nương, vậy thì bổn quân có thể giúp nàng trả thù.”
Bạch Tú Lan mỉm cười quyến rũ, ánh mắt như có như không liếc nhìn Băng Tằm Ma Quân: “Nếu Ma Quân thật sự làm được, Tú Lan nguyện ý đi theo ngài.”
Ánh mắt Băng Tằm Ma Quân sáng lên, vẻ mặt đầy hứa hẹn: “Được! Vậy chúng hiện đang ở đâu?”
Bạch Tú Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu Ma Quân không ngại, chúng ta cùng nhau luyện tập thêm, củng cố sức mạnh, đồng thời lên kế hoạch hành động một cách chu đáo. Như vậy, việc trả thù sẽ càng thêm chắc chắn.”
Băng Tằm Ma Quân gật đầu lia lịa, ánh mắt si mê nhìn Bạch Tú Lan: "Hảo! Ta chỉ muốn ở bên cạnh nàng thôi. Mọi việc đều nghe theo ý nàng." Hắn hoàn toàn không nhận ra sự toan tính ẩn sau vẻ ngoài quyến rũ của Bạch Tú Lan.
Thế là, trong ma cung băng giá lạnh lẽo, Bạch Tú Lan và Băng Tằm Ma Quân ngồi đối diện nhau, hai lòng bàn tay chạm vào nhau. Một luồng ma khí màu đen tuyền từ Bạch Tú Lan và một luồng yêu khí màu xanh lam băng giá từ Băng Tằm Ma Quân hòa quyện vào nhau, tạo thành một dòng chảy năng lượng kỳ dị luân chuyển giữa hai người.
Họ bắt đầu quá trình "song tu" với những mục đích riêng. Băng Tằm Ma Quân thực lòng bị vẻ đẹp của Bạch Tú Lan mê hoặc, hắn muốn lợi dụng cơ hội này để chiếm đoạt trái tim (và có lẽ cả những thứ khác) của mỹ nhân. Hắn dốc lòng truyền thụ những kinh nghiệm tu luyện băng thuộc tính của mình, hy vọng có thể làm hài lòng người đẹp.
Về phần Bạch Tú Lan, ả ta giả vờ tận tâm hợp tác, âm thầm quan sát và học hỏi những bí thuật của Băng Tằm Ma Quân. Ả biết rõ sức mạnh của mình vẫn còn non yếu so với những thiên thần trên Thiên Giới, việc có thêm một đồng minh mạnh mẽ như Băng Tằm Ma Quân sẽ là một quân cờ quan trọng trong kế hoạch báo thù của ả. Ả khéo léo dẫn dắt, vừa lợi dụng sự si mê của hắn, vừa âm thầm củng cố và hoàn thiện những chiêu thức của mình.
Trong quá trình đối chưởng, cả hai đều cố gắng thăm dò và học hỏi lẫn nhau. Băng Tằm Ma Quân kinh ngạc nhận ra ma lực âm hàn của Bạch Tú Lan vô cùng tinh thuần và ẩn chứa một sức mạnh tiềm ẩn đáng kinh ngạc, vượt xa những gì hắn tưởng tượng về một thành viên của Bạch Ma Tộc nhỏ bé. Bạch Tú Lan cũng cảm nhận được sự thâm hậu trong yêu lực băng giá của Băng Tằm Ma Quân, những kinh nghiệm chiến đấu và bí thuật hắn nắm giữ quả thực rất đáng giá.
Thời gian cứ thế trôi đi trong sự trao đổi năng lượng kỳ lạ. Ma khí đen và yêu khí xanh lam hòa quyện, đôi khi lại xung đột, tạo ra những luồng khí lạnh lẽo lan tỏa khắp ma cung. Mỗi người đều có những tính toán riêng, ẩn giấu sau vẻ ngoài hợp tác, chuẩn bị cho những bước đi tiếp theo trong âm mưu của mình. Ma cung băng giá trở thành nơi ẩn chứa những toan tính và dục vọng, dưới lớp băng lạnh lẽo là những ngọn lửa âm ỉ cháy.