Trong lúc bên ngoài căn nhà tranh, tiếng binh khí va chạm rền vang, tiếng người la hét xen lẫn tiếng gió rít qua những đường kiếm, tạo nên một bản giao hưởng chết chóc, thì bên trong, không khí lại đặc quánh sự căng thẳng và lo lắng. Bà Ba, người phụ nữ lớn tuổi chủ nhà, run rẩy nép mình vào một góc tối, khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt trũng sâu vì tuổi tác giờ đây mở to đầy kinh hoàng. Tiếng động chiến đấu bên ngoài như những nhát búa tạ giáng thẳng vào trái tim già nua của bà, khiến bà không ngừng lẩm bẩm những lời cầu nguyện đứt quãng.
Lý Tế, vị Ngự Y từng trải, cũng không giấu nổi vẻ lo lắng tột độ. Hắn đứng cạnh giường, một tay đặt hờ lên chuôi kiếm, ánh mắt không ngừng liếc nhìn Hòa Yến Ninh đang nằm thiêm thiếp. Thân phận thực sự của nàng và Hoàng Thượng Chu Nguyên Chương giờ đây đã bị lộ, và bọn sát thủ Huyết Ảnh cùng quân lính Hồ Khải đã áp sát. Hắn biết rằng, chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến mọi nỗ lực của Hoàng Thượng trở thành vô ích, và sinh mạng của tất cả bọn họ sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.
Ngọc Ánh, cô bé lanh lợi và tinh quái, vừa chạy vào trong, hơi thở vẫn còn gấp gáp sau những pha đối đầu nảy lửa bên ngoài. Cô bé nhìn thấy sự sợ hãi tột độ trong mắt bà Ba, và vẻ mặt căng thẳng của Lý Tế. Mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng Ngọc Ánh đã sớm nếm trải những hiểm nguy, và sự bình tĩnh của cô bé trong tình huống này khiến Lý Tế cũng phải nể phục.
"Bà Ba, bà đừng sợ!" Ngọc Ánh khẽ nói, cố gắng trấn an người phụ nữ lớn tuổi. “Ngài đại ca và tỷ tỷ Kim Chi, nghĩa mẫu Ngọc Trân sẽ cầm chân bọn chúng. Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, càng sớm càng tốt!”
Bà Ba ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy sợ hãi xen lẫn sự kiên định lạ thường. "Không được! Ta không đi đâu hết! Đây là nhà của ta, là mảnh đất mà con gái và con trai ta đã để lại cho ta sau khi chúng qua đời. Ta không thể bỏ nó lại!" Giọng bà run rẩy, nhưng mỗi lời nói đều mang theo sự cố chấp bướng bỉnh của một người đã gắn bó cả đời với nơi này. Đối với bà, căn nhà tranh tồi tàn này không chỉ là một nơi trú ngụ, mà còn là linh hồn, là máu thịt của những người thân yêu đã mất.
Lý Tế nghe vậy, liền tiến lên, giọng điệu cũng có phần gấp gáp. “Thưa bà, tình thế hiện tại vô cùng nguy cấp. Bên ngoài kia là những kẻ sát thủ tàn độc nhất của Hồ Khải. Chúng sẽ không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Nếu bà ở lại đây, tính mạng của bà sẽ gặp nguy hiểm khôn lường. Mấy vị huynh đệ và cô nương kia đang liều mình chiến đấu để tạo cơ hội cho chúng ta. Bà không thể để sự hy sinh của họ trở nên vô ích!”
Bà Ba vẫn lắc đầu nguầy nguậy, những nếp nhăn trên khuôn mặt bà càng hằn sâu thêm. "Ta già rồi, sống chết cũng chẳng sao. Nhưng căn nhà này... ta không thể bỏ nó lại. Nó là kỷ vật duy nhất của con cái ta. Nếu chúng còn sống, chúng cũng sẽ không muốn ta rời đi." Nước mắt bà rưng rưng, hòa lẫn với sự sợ hãi và nỗi đau của một người mẹ mất con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT