“Cốc cốc cốc.”
“Chiêu ca nhi, Chiêu ca nhi.”
Tôn Thúy Hoa đứng trước cửa nhà Vương Chiêu, vừa gõ cửa vừa gọi: “Mở cửa đi, cha ngươi nhớ các ngươi đến phát ốm rồi đây này.”
Nàng ta vẻ mặt tươi cười, tay vỗ mạnh cánh cửa liên tục, trong lòng ngấm ngầm đắc ý: Ta xem hôm nay ngươi có mở cửa hay không.
“Chiêu ca nhi.” Tôn Thúy Hoa nói: “Cha con nào có thù qua đêm, cha ngươi cũng không dễ dàng, ngươi phải nghĩ cho hắn nhiều hơn, không thể tuyệt tình như vậy chứ.”
Thấy dân làng gần đó bị kinh động, từng người ra khỏi nhà tụ tập lại, Tôn Thúy Hoa giấu đi nụ cười trên mặt, bày ra vẻ mặt ủ dột.
“Ô ô ô.” Tôn Thúy Hoa che mặt khóc lóc: “Đều là lỗi của ta, nếu không có ta, cha ngươi đã không bị các ngươi ghét bỏ. Ta biết các ngươi không thích ta, một người mẹ kế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT