“Ngươi gây họa?”
Liễu Cảnh Văn nghiêng đầu nhìn Hạ Dương đang níu lấy tay mình mà lay lay vẻ nịnh nọt, nụ cười ấm áp lại mang theo sự cưng chiều: “Nói ta nghe xem, là chuyện trời đất nào mà lại có thể làm khó Dương ca nhi của chúng ta vậy?”
“Ách.” Hạ Dương trong lòng cứng lại, đây là giọng điệu Liễu Cảnh Văn dỗ dành mình ư, sao lại giống như đang xem mình là trẻ con vậy?
Hắn đỏ mặt, có chút ngượng ngùng: “Cũng không có gì, chỉ là đùa với ngươi thôi.”
“À.” Liễu Cảnh Văn cũng không vạch trần hắn, chỉ khẽ cười nói: “Hôm nay ra ngoài gặp ai? Có chuyện gì cứ nói cho ta nghe, vừa hay ở nhà rảnh rỗi buồn chán, ngươi kể chuyện để giải sầu đi.”
Hạ Dương nhìn Liễu Cảnh Văn bày ra tư thế chăm chú lắng nghe, nghĩ nghĩ rồi cảm thấy vẫn nên nói cho hắn để mình đừng có lòng tốt lại làm thành chuyện xấu.
Thế là hắn kể lại chuyện Vương Chiêu muốn chiêu một người ở rể giả, cuối cùng bày tỏ quan điểm của mình: “Ta cảm thấy không được, biện pháp này đối với Vương Chiêu không mấy tốt , Trương ca cũng chưa chắc sẽ giúp đỡ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play