Gió đêm thổi qua, làm lay động cành lá trong sân, bóng cây in lên khung cửa sổ, kéo dài dưới ánh đèn dầu trong phòng, tựa như những nút thắt mà Hoa Mạc từng nhắc đến, ngàn vạn sợi dây đan xen rối rắm.
"Sau khi Mộc Thanh cô cô qua đời, muội tìm cách vào phủ của kẻ thù từng hãm hại phụ thân, làm tỳ nữ để báo thù. Nhưng muội đã đánh giá quá cao bản thân, suýt nữa mất mạng ở đó. May nhờ Tiêu Trác cứu muội." Hoa Mạc nhẹ giọng kể, ngừng lại hồi lâu mới tiếp tục, "Hắn hứa rằng, khi có cơ hội, sẽ giúp muội lật lại vụ án của phụ thân. Từ đó, muội luôn ở bên hắn."
"Vậy sau đó, hai người nảy sinh tình cảm?" Hoa Li kìm nén hơi thở, hỏi một cách cẩn thận, sợ làm gián đoạn dòng hồi ức của Hoa Mạc.
Hoa Mạc cười khổ, khóe môi khẽ nhếch. Tình cảm ư? Chỉ là nàng tự mình đa tình, không biết trời cao đất dày mà thôi.
Nàng đã thích Tiêu Trác như thế nào? Có lẽ vì hắn quá ôn nhu, khiến nàng từng bước sa vào, tham luyến chút dịu dàng ấy, rồi trao cả trái tim cho hắn.
"Muội từng nghĩ, hắn cũng thật lòng thích muội." Hoa Mạc nói khẽ, giọng nhẹ như gió thoảng. Dù đã qua bao năm, khi nhớ lại những ngày hai người nương tựa nhau trong khó khăn, nhớ đến lần hắn suýt bỏ mạng để cứu nàng, trái tim nàng vẫn đau nhói.
Nhưng nàng đã quên mất thân phận của hắn. Hắn sao có thể vô duyên vô cớ cứu một tỳ nữ nhỏ bé như nàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play