Hoa Li mơ màng tỉnh dậy, cổ họng đau rát, toàn thân như thể xương cốt bị bẻ gãy rồi lắp lại, mỗi cử động đều khiến nàng đau nhức khôn cùng. Ngay cả việc mở mắt cũng phải dùng hết sức lực.
Hoa Mạc vẫn luôn ở bên cạnh nàng từ khi Lâm Hạc Thời rời đi. Thấy Hoa Li tỉnh lại, Hoa Mạc mừng rỡ bước tới, “Tỷ tỷ, ngươi tỉnh rồi!”
Hoa Li chưa kịp nhìn rõ người trước mặt, chỉ nghe giọng nói quen thuộc, cứ ngỡ mình đang mơ. Mãi đến khi chớp mắt làm tan đi lớp sương mù trong mắt, nàng mới nhận ra đó thực sự là Hoa Mạc.
“Mạc Mạc!” Hoa Li không dám tin, bật dậy, nhìn Hoa Mạc từ đầu đến chân, vừa mừng vừa kinh ngạc, “Sao ngươi lại ở đây?”
Hoa Mạc nhìn nàng, vành mắt dần đỏ hoe, đôi môi mím chặt cố nén không khóc, nhưng nước mắt vẫn lăn dài thành chuỗi.
Thấy Hoa Mạc như vậy, Hoa Li cũng cảm thấy mũi cay cay, mắt đỏ lên, luống cuống nói, “Ngươi đừng khóc mà.”
“Tỷ tỷ!” Hoa Mạc lao tới, ôm chặt lấy nàng, khóc đến nghẹn ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT