Khương Điềm vóc người thanh mảnh, thoạt nhìn có chút gầy yếu, nhưng Mặc Trầm Uyên — người từng ôm nàng đêm đêm, rõ ràng nhất nàng mềm mại đầy đặn, càng nhìn càng mê mẩn.
Ngày thường thân thể nàng mềm mại dịu dàng, khiến hắn si mê không rời mắt. Lần này tâm tình nghẹn ứ, hắn càng không nén được mà ra sức chiếm hữu. Đến mức nàng đứng không nổi, quỳ không xong, hắn vẫn không chịu buông tay.
Khương Điềm uất nghẹn, nước mắt giàn giụa, lắc đầu cầu xin, lại bị hắn mạnh mẽ áp chế. Cuối cùng yên ổn được một hồi, Mặc Trầm Uyên ôm nàng đi tẩy rửa, nhưng càng rửa càng chọc khơi dục vọng, nước trên sàn vung vãi, cảnh xuân hỗn loạn.
Đến khi nàng tỉnh lại, đã là chính ngọ ngày hôm sau. May thay lúc tỉnh lại, Mặc Trầm Uyên đã rời đi. Nếu không, nàng thật không biết bản thân sẽ phải đối mặt thế nào.
Sau sự việc đó, Mặc Trầm Uyên lệnh cho ám vệ trông giữ Khương Điềm chặt chẽ hơn. Hễ có nam tử nào tiếp cận nàng, đều phải bẩm báo kỹ càng.
Mỗi lần đọc mấy phong thư do bồ câu đưa đến, Mặc Trầm Uyên càng thêm tức giận. Khương Điềm giờ đây tự mở cửa hàng, không dựa vào ai, vừa xinh đẹp vừa hoạt bát, lời nói nhẹ nhàng hòa nhã, không tranh giành với đời, tính tình lại thập phần tốt.
Đông viện có thư sinh, Tây uyển có quản sự, tửu lầu lại có chưởng quầy, đều lượn lờ quanh nàng, có người muốn cưới làm chính thất, có kẻ lại ngỏ ý làm thiếp, ai cũng muốn rước nàng về phủ.
Một đêm nọ, Mặc Trầm Uyên lại tới. Hắn mang theo hơi lạnh, áp lên gò má Khương Điềm khiến nàng bừng tỉnh. Cảm nhận được hơi thở quen thuộc, nàng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảnh giác véo lên người hắn một cái — không ăn thua.
"Nghĩ gì thế?" Hắn thấp giọng hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play