“Bổn tọa thật sự khiến nàng sợ đến thế sao?”
Khương Điềm nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, thần sắc nghiêm trang, đáp thẳng: “Là do người không biết tiết chế.”
Hắn không biết tiết chế? Một tháng gặp nhau chẳng quá đôi ba lần, nếu hắn không tranh thủ tận lực, chỉ e nữ nhân này đã sớm đem hắn ném ra sau đầu rồi. Có điều, lời ấy hắn không nói ra, chỉ tựa lưng vào vách xe, vẻ mệt mỏi lan tràn, thỉnh thoảng còn ho khẽ hai tiếng.
Lần đầu thấy hắn mang thần thái thế này, Khương Điềm lập tức hiểu ra.
Nàng đưa tay lên trán hắn, ánh mắt không giấu nổi vẻ lo lắng: “Người phát sốt rồi, sao còn cố chạy đến đây?”
“Ngoài chỗ này ra, ta còn có thể đi đâu?”
Có lẽ bởi vì đang bệnh, lời hắn nói lại trở nên thẳng thắn bất ngờ.
Đường đường là đế quân, chỉ cần một trận gió lay cỏ động liền khiến triều cục dậy sóng. Nếu để kẻ khác biết hắn nhiễm phong hàn, e là lại có người âm thầm toan tính.
Hắn vốn chỉ cảm thấy đau đầu nhè nhẹ, nghĩ chẳng đáng ngại. Nào ngờ đứng chốc lát dưới gió, trán đã bắt đầu nóng ran. Gần đây, đại thần nắm quyền là phụ thân của Thừa tướng vừa hồi kinh, hắn vội xử lý trăm việc, thêm trận gió rét, mới thành ra thế này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play