Sau buổi gặp gỡ ôn hoà với Khương Điềm, tinh thần Mặc Trầm Uyên trở nên khoan khoái lạ thường.
Hôm thượng triều, đối mặt với đám đại thần do Thừa tướng cầm đầu ngấm ngầm ép buộc hắn sớm tuyển lập Hoàng hậu, hắn chỉ khẽ cười, tiếng cười đạm nhiên như gió thổi qua mặt nước.
“Chư khanh nói cũng có lý,” hắn chậm rãi lên tiếng, giọng nói vững vàng như đá núi, “Trẫm quả thực nên chọn ra một vị chính thê, song Hoàng hậu của trẫm, tất phải là người mẫu nghi thiên hạ, hiền lương thục đức, là bậc chuẩn mực cho nữ nhân trong thiên hạ noi theo. Đêm qua trẫm vi hành trong yên lặng, chẳng may chạm mặt ái nữ của Thừa tướng. Tánh tình nàng ngông cuồng, hành xử thô lỗ, thực sự không thể gánh vác danh vị Mẫu nghi. Xét nàng là ái nữ của Thừa tướng, miễn cưỡng có thể gả cho vương hầu quyền quý, nhưng để làm Hoàng hậu, quả thực vạn phần không xứng.”
Lời hắn tuy ôn hòa, song hàm chứa một tầng sắc lạnh như gươm: “Về sau Thừa tướng vẫn nên mời ma ma đến giáo huấn lệnh ái nhiều hơn chút. Đừng để mặc nàng tung hoành khắp nơi, va chạm quý nhân, tổn thương thanh danh đại gia. Trẫm đã suy xét nhiều lần, nay quyết ý không chọn nữ nhi Thừa tướng làm phi tử nữa.”
Lời vừa dứt, văn võ bá quan đều im như thóc, không ai dám ứng tiếng.
Bởi lời của Hoàng đế, chẳng khác nào một bạt tai thẳng mặt Thừa tướng.
Người này trước giờ nhảy nhót khắp nơi, dốc lòng thúc ép Hoàng thượng lập phi, há chẳng phải là có lòng muốn đưa ái nữ vào hậu cung, mưu cầu vị trí Mẫu nghi?
Chưa kịp thực hiện mưu tính, Hoàng đế đã một lời phủ định, thẳng thừng vạch trần, trực tiếp đem nữ nhi hắn gạt khỏi danh sách, đúng là tổn thất cả người lẫn cơ nghiệp.
Mặc Trầm Uyên tuổi trẻ, nhưng lời đã nói ra, khác gì đinh đóng cột, không thể thu hồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play