Đường hầm không rộng, chỉ đủ cho hai người đi song song, không khí có chút kì quái, Chu Gia Ngư cúi đầu nhìn thì phát hiện nơi họ đi qua có rất nhiều dấu chân lộn xộn, hình như có rất nhiều người vừa chạy qua đây.
Cậu kể lại tình hình cho Lâm Trục Thủy, anh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
"Tiên sinh, chúng ta hiện tại đang ở đường hầm trước kia phải không?" lúc này Chu Gia Ngư cũng nhìn ra khung cảnh xung quanh khiến cho cậu có cảm giác như mình đã du hành ngược về mấy chục năm trước, quay về thời điểm đặc biệt đó.
" Có lẽ vậy" Lâm Trục Thủy trả lời với giọng điệu không chắc chắn.
Nghĩ đến những câu chuyện mà ông cụ Du kể vào ngày hôm đó, Chu Gia Ngư cảm thấy có chút khó chịu, ông cụ đã nói rằng tuy không biết chính xác số người chết vào thời điểm đó nhưng chắc chắn phải tính bằng hàng trăm, dân gian còn truyền thuyết con số lên tới hàng ngàn hàng vạn. Mặc dù không có cách nào xác minh cho những truyền thuyết này nhưng không thể nghi ngờ rằng đường hầm này đã nuốt chửng vô số sinh mạng.Mỗi tấc đất cậu đặt chân lên đều có thể đã phủ đầy xác chết.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, không biết đã đi được bao lâu nhưng đường hầm dường như không có điểm cuối, xung quanh là những bức tường và ngọn đèn dầu giống hệt nhau, Chu Gia Ngư cảm thấy có gì đó không đúng, cậu vừa mở miệng:" Tiên sinh..." trước mắt cậu hiện lên một bóng đen. Nó di chuyển rất nhanh, trong nháy mắt đã ở trên ngọn đèn dầu treo tường.
Một tiếng "cạch" ngọn đèn liền vụt tắt, đường hầm vốn đã mờ mịt liền chìm vào bóng tối. Chu Gia Ngư phản ứng rất nhanh, cậu lấy điện thoại ra bật đèn pin lên. Nhưng khi nhìn rõ hình ảnh trước mắt cậu lại thà rằng mình không nhìn thấy gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play