Vẻ mặt Chu Gia Ngư cứng đờ khi nhìn bàn tay đang nảy trên mặt đất, bàn tay đó nảy trên mặt đất một lúc, sau đó chuyển động của nó chậm lại rồi mềm nhũn rơi xuống đất như mất đi sức lực.
Chu Gia Ngư sợ đến mức toát mồ hôi lạnh sau lưng, nhìn xung quanh thì thấy tối om, chỉ có ngọn đèn dầu trên tường phát ra ánh sáng yếu ớt, cách xa năm mét cậu gần như không nhìn thấy gì. Bên cạnh cậu không có Lâm Trúc Thủy, cũng không có mấy đồ vật kỳ quái, xung quanh yên tĩnh một cách khác thường.
May là Tiểu Chỉ vẫn còn ở trong ngực cậu , kéo tay áo cậu nói tiếp:" Ăn..ăn.."
Chu Gia Ngư thắc mắc:" Ăn? Tiểu Chỉ, con muốn ăn cái gì?"
Tiểu Chỉ lo lắng nắm ống tay áo của Chu Gia Ngư kéo về hướng khác :" Ăn baba, ăn baba"
Cậu lập tức hiểu ra, bắt đầu đi theo bước chân của người giấy về phía đó. Lúc trước nó hưng phấn như vậy đại khái là do có một con quái vật to lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt, nó nói " ăn ngươi" rõ ràng là đang nói với cậu rằng thứ đó rất nguy hiểm
Chu Gia Ngư đi theo Tiểu Chỉ về phía trước, trong lòng đang suy nghĩ vừa rồi mình nắm nhầm tay lúc nào. Cậu nhớ tới ngọn đèn dầu bị tắt bất ngờ trong đường hầm, Lâm Trục Thuỷ đưa tay về phía cậu, lúc đó cậu không nghĩ nhiều liền đặt tay lên đó. Bây giờ nghĩ lại có lẽ ngay từ đầu thứ cậu cầm không phải là tay của sư phụ mà là cái một thứ gì đó ....
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT