Nghe câu ấy, Càn Tướng thoáng ngẩn người.
Người nhà họ Quan chẳng lẽ ai cũng có cái thói quen này? Mỗi khi đánh nhau xong, luôn nghiêng đầu, khẽ nói với người bên cạnh một câu "vất vả rồi", khiến người ta nghe xong chẳng thể nói rõ cảm xúc trong lòng là gì. Nhất là trong hoàn cảnh vật đổi sao dời thế này, lại càng khiến người ta suýt rơi nước mắt.
“Điện hạ đúng là liệu sự như thần.”
Phong Nguyệt tươi cười, không mảy may để ý đến cảm xúc của người bên cạnh, nói:
“Chẳng trách lại bảo ta phải cẩn thận, xem ra đã có không ít người dòm ngó đến ta rồi.”
“Chuyện đó là lẽ đương nhiên.”
Cảm thấy hơi mất mặt, Càn Tướng vội thu lại vẻ mặt, cúi đầu nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play