Câu nói ấy được thốt ra một cách vô cùng nghiêm túc, hai người bên cạnh cũng chẳng thấy gì bất thường. Phong Nguyệt thì khựng lại, ngạc nhiên liếc nhìn hắn một cái.
Chẳng lẽ người nhớ thù đâu chỉ có mỗi nàng? Hay là lần bị đánh đó thực sự đập trúng vào tâm khảm của hắn, đau đến tận tim?
Tự dưng lại thấy hứng thú hơn một chút, Phong Nguyệt ngẩng đầu lên, chờ đợi Từ Hoài Tổ đến.
Diệp Ngự Khanh nhìn hai người họ, bỗng nghiêng đầu hỏi Vong Ưu một câu:
“Ngươi có cảm thấy hai người kia càng ngày càng giống nhau không?”
Vong Ưu ngẩn ra, dè dặt liếc hắn một cái rồi cúi đầu đáp:
“Phong Nguyệt cô nương kiêu sa rực rỡ, còn Ân điện hạ thì phong hoa tuyệt đại. Nếu nói về dung mạo thì đúng là khác biệt một trời một vực. Nhưng nếu nói về khí chất… thì lại rất giống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT