Một câu hỏi thẳng thắn như vậy, nếu là đám tay chân chuyên nghiệp thì chắc chắn sẽ không dễ dàng trả lời. Nhưng nhìn vào toàn bộ sự việc lần này, rõ ràng hai tên này không hề chuyên nghiệp. Hơn nữa, vừa mới bị đánh một trận thê thảm, giờ lại ngoan ngoãn vô cùng, run rẩy khai:
“Làm nghề như bọn ta, xưa nay không bao giờ biết thân phận của người thuê. Chỉ biết người đưa bạc bảo bọn ta bắt một con nha hoàn mặc áo đỏ nhạt, để lại một mảnh giấy, rồi uy hiếp kẻ đến cứu. Hắn nói nếu dọa không được thì đưa cho một tờ giấy đỏ tẩm độc, để nha đầu đó ra tay.”
Vừa lúc đó, Ân Qua Chỉ bước vào nha môn, câu đầu tiên nghe được chính là câu nói kia. An Thế Xung thì quay sang chào hỏi mấy người trong nha môn, hắn bèn sải bước đi vào, mở miệng hỏi:
“Nếu đã thả nha hoàn kia ra, cô ta sẽ thật sự ra tay sao?”
Hai tên bắt cóc đang run rẩy ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một nhân vật cứ như thiên thần giáng thế đang bước qua cửa. Giọng điệu thì dịu dàng, hoàn toàn khác với giọng hét dữ dằn của thiếu niên khi nãy.
Trong lòng nhẹ nhõm, một tên lập tức nói:
“Người kia còn đưa cho bọn ta thuốc độc, bảo ép cô ta uống. Chuyện xong mới cho thuốc giải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play