Biết rồi còn hỏi à? Ân Qua Chỉ không vui nói: “Không, trẫm là đang ổn định lòng người.”
Ổn định thật đấy! Nhìn một cái ra ngoài, cung nhân quỳ ngoài kia vẫn chưa dám đứng lên, Phong Nguyệt líu lưỡi — đúng là “ổn định” đến dính chặt xuống đất rồi còn gì!
“Vừa nãy nàng hát cái gì vậy?” Hắn kéo người đi như đang áp giải, mặt không đổi sắc: “Với bộ dạng này của nàng, hay là ở lại trong cung đi, khỏi phải tiễn tướng quân Doãn bọn họ nữa.”
“Không được!” Phong Nguyệt trợn mắt, lập tức hất tay hắn ra: “Bộ dạng ta thì sao chứ?”
Sao là sao nữa, thế này mà là Hoàng hậu nương nương à, rõ ràng là một mụ chanh chua đầu đường xó chợ. Cứ cái dáng vẻ tùy tiện thế này mà ra tiễn đưa trước mặt trăm quan, ngày mai trên long án của hắn chắc chắn sẽ chất đầy tấu chương buộc tội nàng.
“Ngài yên tâm, thần thiếp tuyệt đối không gây rối!” Phong Nguyệt vỗ ngực cam đoan: “Nếu có gây rối, ngài cứ phạt Quan Chỉ!”
Né sang một bên mà vẫn trúng đạn, Quan Chỉ dở khóc dở cười: “Nương nương, sao lại phạt thuộc hạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT