Đại hoàng tử nước Ngụy Ân Trầm Bích, ngũ quan giống tiên hoàng hậu, dung mạo tuấn tú đa tình, nhưng vì lăn lộn nơi sa trường đã lâu, quanh thân tự nhiên mang khí chất sắt thép cứng cỏi. Thế nhân đều biết Ân Trầm Bích là kẻ phong lưu bạc tình, chưa từng thật lòng với ai. Nhưng chẳng ai hay, từng có hai người từng lặng lẽ bước vào trái tim vốn không muốn đón khách của y.
Một là thiếu nữ trẻ tuổi, cao ngạo, không rõ họ tên. Y tìm nàng suốt ba năm, vẫn không thể quên. Tưởng rằng cả đời sẽ đắm chìm trong tương tư vô vọng, ai ngờ ba năm sau, lại có một kỹ nữ rách rưới, thân không mảnh vải, kéo theo dải lụa đỏ đứt đoạn, ngã nhào vào lòng y.
Khi gặp được Phong Nguyệt, Ân Qua Chỉ cảm thấy vui mừng. Dù nàng lai lịch sâu xa, mục đích không rõ, nhưng nàng náo nhiệt, hay cười hay quậy, mang đến cho y cơm canh ấm nóng, mỹ nhân đa tình, ánh nến dịu dàng. Hơn nửa năm trôi qua, Ân Qua Chỉ cảm thấy bản thân đã có thể buông bỏ người ba năm trước kia, không bước vào Mộng Hồi lâu, không tìm Nghiêm Thanh, không còn tự hỏi người đó là ai, ở nơi nào.
Nhưng không ngờ, ông trời như đùa giỡn với y. Lời nói từ trong sân truyền ra, từng chữ y đều nghe rõ ràng, ghép lại thành câu, y lại chẳng muốn hiểu.
Hoặc giả, căn bản là không dám nghĩ đến.
Nhưng nội công của y quá thâm hậu, người trong phòng nói gì, từng câu như vang bên tai:
“Ngươi thật sự không để tâm, nhất định muốn vào cung, thì ta sắp xếp cho.” Nghiêm Thanh thở dài một tiếng, đứng dậy: “Ta cũng không tiện ở lâu, xin cáo từ trước, nếu có gì cần, cứ bảo người nhắn lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT