Nam nhân rất dễ khắc ghi hình bóng một người trong lòng. Dù là nữ nhân đầu tiên họ yêu, hay là người mà họ khát cầu nhưng không thể có được, đều dễ dàng chiếm giữ một góc sâu trong tim họ, hóa thành ánh trăng rằm trong trẻo. Còn những người họ gặp sau đó – sống động như đóa hoa nở rộ – với hương thơm và vẻ đẹp rực rỡ, khiến tim họ rung động, thôi thúc họ muốn chiếm hữu, muốn cùng người ấy đi đến hết cuộc đời.
Thông minh như Ân Đại hoàng tử cũng không thoát khỏi vận mệnh ấy của nam nhân. Khi bước vào Chiêu Vũ cung, tay nắm chặt lá thư đến mức sắp vò nát.
“Hoàng huynh, sao lại đứng ngoài cửa thế?” Nam Bình công chúa đang nói chuyện với Phong Nguyệt, vô tình nghiêng đầu nhìn thấy người ngoài cửa, bật cười: “Sao vậy? Hồn bay phách lạc à?”
Ân Qua Chỉ mặt không biểu cảm, liếc nhìn Phong Nguyệt một cái, cuối cùng bóp nát tờ giấy trong tay, nhét đại vào tay Quan Chỉ.
“Không sao.”
Nam Bình khó hiểu nhìn y hai cái, rồi tiếp tục nắm tay Phong Nguyệt hỏi một cách háo hức: “Trên phố còn có người biết phun lửa nữa hả?”
“Có chứ.” Khó khăn lắm mới gặp được người cùng tuổi hợp nói chuyện, Phong Nguyệt cũng cởi mở hơn, cười tươi rói nói: “Còn có người đi trên đao, chui vào chảo dầu nữa! Hành tẩu giang hồ đều phải dựa vào mấy món nghề đó để kiếm cơm mà sống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play