Vốn dĩ là định nhân dịp đến phủ Thái úy mà đi dạo một vòng, nhưng sau một câu của Ân Qua Chỉ, ba người đều chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trong sảnh đón khách, xem các cơ thiếp múa hát tấu nhạc.
Phong Nguyệt mấy lần định lén chuồn đi đều bị Ân Qua Chỉ níu váy giữ lại. Nàng nghiến răng, lần này thật sự không hiểu rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì. Múa hát thì có gì mà xem? Còn chẳng bằng nàng nhảy cho mà xem.
Trong mắt Phong Minh cũng có vẻ nghi hoặc. Nhưng đợi đến khi Triệu Húc rời chỗ đi nhà xí, Ân Qua Chỉ mới nhỏ giọng giải thích:
“Hậu viện phủ Thái úy có trò hay để xem.”
“Trò hay?” Phong Nguyệt nhíu mày:
“Không phải người ta vẫn nói hậu viện bỏ hoang sao?”
“Chính vì bỏ hoang mới có trò hay để xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play