Khoanh tay đứng nhìn sao? Ân Qua Chỉ cười khẩy: “Chớ nói ta sẽ không làm vậy, dù ta có muốn, bọn họ cũng không để ta đứng ngoài cuộc.
Tại sao chứ? Phong Nguyệt hơi khó hiểu, nhưng nhìn sắc mặt tái nhợt của Ân Qua Chỉ, nàng vẫn nhịn không hỏi, chỉ lặng lẽ múc một muỗng thuốc đắng, đút vào miệng hắn.
Ân Qua Chỉ cau mày: “Đắng.”
“Nam tử hán đại trượng phu, lại còn sợ đắng với không đắng?” Phong Nguyệt nhướn mày:
“Dù sao ngài cũng là vị tướng quân được bách tính nước Ngụy yêu mến, mà sợ uống thuốc như tiểu nha đầu, coi có ra thể thống gì không?”
Không ra thể thống thì sao? Dù gì cũng chẳng ai biết cả. Ân Qua Chỉ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đầy chán ghét dán chặt vào chiếc muỗng trong tay nàng, ánh nhìn ấy như muốn thiêu rụi cả cái muỗng.
Phong Nguyệt nhìn mà buồn cười. Quả nhiên lời đồn không sai, người ta một khi ngã bệnh, liền hóa thành trẻ con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT