Thế nhưng, dù có bao nhiêu ánh mắt nhìn vào, lúc này Phong Nguyệt đang ở bên cạnh Ân Qua Chỉ, không thể nói một lời nào, mà trên con phố này, dĩ nhiên cũng chẳng có ai có thể cứu được nàng.
Bà chủ Trịnh chần chừ rất lâu, cuối cùng vẫn mang một hai lạng kỷ tử trở về. Ân Qua Chỉ đưa tay nhận lấy, bỏ kỷ tử vào nước, nhíu mày nhìn những quả khô bắt đầu nở ra, phồng lên, nhưng lại chưa lập tức đưa cho Phong Nguyệt.
Phong Nguyệt mỉm cười, vô cùng sảng khoái nhận lấy chén trà, uống một ngụm lớn.
Con ngươi Ân Qua Chỉ co rút, hắn sững sờ nhìn nàng.
“Ngài lo cái gì chứ?” Đặt chén xuống, nàng cười nói: “Nô gia đã nói rồi, chỉ vì trong nhà nuôi rắn nên không sợ độc rắn thôi, thì ăn chút kỷ tử thì sao nào?”
Tiệm bánh đông khách ra vào, mọi người đều tò mò nhìn hai người đẹp đến mức chẳng giống người thường, lại nhìn bà chủ tiệm vốn luôn tươi cười mà giờ đây mặt mày trắng bệch, ai nấy đều ngờ vực chuyện gì đang xảy ra.
Trên tường, trước tượng Thần Tài, nén nhang vừa cháy hết một cây. Ân Qua Chỉ nhìn người đang đứng trước mặt, ánh mắt sâu thẳm. Nét mặt nàng vẫn bình thường, ngoài sắc mặt có phần tái nhợt, thì hoàn toàn không có biểu hiện gì của đau đớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play