Phong Nguyệt gật đầu:
“Vậy thì ngươi cứ yên tâm đi theo hắn đi. Chuyện này qua rồi, sau này cũng không cần qua lại với ta nữa.”
Toàn thân run lên, nụ cười trên mặt Vong Ưu lập tức biến mất:
“Chủ tử?”
“Sao thế?” Phong Nguyệt chớp mắt:
“Ta thật lòng nói câu này, không phải muốn đuổi ngươi, cũng không phải trách móc gì. Ngươi đã chịu khổ bao nhiêu năm, nếu cả phần đời còn lại vẫn bị cuốn vào những chuyện này, thì quá thê lương rồi.”
Môi trắng bệch, Vong Ưu lắc đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT