Quý Phong Tiêu có chút sững sờ nhìn Ân Chỉ Thư.
Cô đang tựa vào lưng ghế, mái tóc dài xõa tung trong ánh sáng mờ gần như biến thành màu đen, khiến cho gương mặt cô càng thêm trắng nõn.
Trên môi cô cũng không có màu son quá đậm, mà chỉ hiện lên một màu hồng nude khỏe mạnh và căng mọng.
Lớp trang điểm đã phai đi quá nửa, không còn mặc những bộ lễ phục lộng lẫy, sau khi gỡ bỏ từng lớp vỏ bọc thì ra đây mới là con người thật của cô.
Trong lòng anh đột nhiên trở nên vô cùng mềm mại, mềm mại đến mức anh cũng không kìm được mà thở chậm lại, rồi cởi dây an toàn của mình ra và cúi người qua.
Ngay khi sắp thật sự chạm vào cô, Quý Phong Tiêu đột nhiên dừng lại. Anh nhìn vào mắt cô, đột nhiên cười nhẹ một tiếng: “Thật sự không giận nữa?”
Ân Chỉ Thư lại không trả lời câu hỏi của anh mà đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt anh: “Thái tử điện hạ, có ai từng nói với ngài, đôi mắt của ngài thật sự rất đẹp không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play