Rời khỏi bệnh viện, biệt thự cách đó khá xa, phải lái xe hơn một tiếng mới tới nơi.
Lúc đầu Thịnh Dương còn cố gắng tỉnh táo trò chuyện với Bùi Xuyên, nhưng càng về sau, mí mắt cậu càng nặng trĩu, ngáp liên tục — cậu mà ngồi xe đường dài là y như rằng muốn ngủ.
Bùi Xuyên rẽ sang đường phụ, nhẹ giọng nói:
“Buồn ngủ thì cứ ngủ đi.”
Thịnh Dương cố gắng mở đôi mắt mờ mịt ra, kháng nghị yếu ớt:
“Không được… Hôm qua em ngủ nhiều rồi.”
Hồi còn học cấp ba, mỗi ngày chỉ ngủ chừng năm tiếng là chuyện bình thường, vậy mà giờ vừa mang thai xong đã bắt đầu mê ngủ lạ thường. Ngoài ăn ra thì chỉ muốn nằm lăn ra giường. Thịnh Dương có hơi chán ghét chính mình, cảm giác chẳng khác gì một con heo con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play