Trong điện Nghị Chính, phía sau điện có một nơi để đồ dùng không dùng đến, chất đầy những món đồ cổ giá trị. Úc Khanh tìm thấy rất nhiều món đồ chơi nhỏ từ ngày xưa cùng với những kỳ trân dị bảo được truyền lại qua các đời. Nàng từ dưới cùng lôi ra một bàn cờ và những quân cờ. Quân cờ đen là ngọc đen, quân cờ trắng là xà cừ trắng. Trên bàn cờ có dấu vết mài mòn, Úc Khanh không ngờ Tạ Lâm Uyên lại thích chơi cờ, nàng cứ nghĩ người này ngoài việc đấu đá quyền mưu thì không có sở thích nào khác.
Nhìn hộp cờ đầy ắp, Úc Khanh có một cảm giác thôi thúc, nàng vùi tay thật sâu vào trong, những quân cờ ngập quá cổ tay đến tận cánh tay, khẽ khuấy động phát ra tiếng kêu leng keng giòn giã, thật thỏa mãn, thật sảng khoái.
Tạ Lâm Uyên xách theo sổ con, đứng ở cửa, cau mày khó chịu nhìn nàng.
Chờ Úc Khanh đã khuấy động vừa lòng, hắn nhặt bàn cờ lên, bảo nàng cùng hắn đánh một ván. Úc Khanh chỉ biết chơi cờ caro (cờ năm quân), liền nói cho Tạ Lâm Uyên quy tắc.
Có lẽ vì lâu rồi không chơi, ván đầu tiên nàng đã bất cẩn, không hiểu sao lại bị hắn nối được năm quân.
Úc Khanh lại bày một ván khác, lần này nàng cực kỳ cẩn thận, toàn bộ quá trình vây hãm truy đuổi, giết cho Tạ Lâm Uyên chật kín bàn cờ, cuối cùng hoàn toàn phá vỡ thế cờ của hắn, không ai thắng.
Xem ra nàng cũng không tệ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT