Phòng trong chìm vào một mảnh tĩnh mịch.
Úc Khanh trợn mắt cứng họng, đôi mắt chậm rãi mở to, bỗng nhiên phụt một tiếng cười.
Nàng cười đến không thể ngừng, ôm bụng, tiếng cười không những không phá vỡ sự tĩnh lặng quỷ dị, ngược lại càng khiến người ta đứng ngồi không yên.
Tạ Lâm Uyên đôi môi mím chặt, dường như đã dự đoán được nàng sẽ cười. Nửa ngày, đợi tiếng cười của nàng dần tắt, hắn mới đạm thanh nói: “Cười đủ rồi sao?”
Úc Khanh dụi khóe mắt rịn nước, nhìn khuôn mặt hắn, phụt một tiếng lại cười.
Tạ Lâm Uyên nghiêng mặt đi, không nhìn nàng. Có lẽ nàng tức giận còn tốt hơn loại vũ nhục chói lọi này.
Hắn rũ mắt nhẫn nại, chờ Úc Khanh lại lần nữa cười xong, mới thấp giọng nói: “Bây giờ đã bằng lòng quay về chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play