Mười trượng thiên địa, ánh sáng nhạt mông lung.
Khóe mắt đuôi lông mày Tạ Lâm Uyên toát lên vẻ lười nhác. Trên gương mặt hắn từng mang vẻ vạn năm bất biến, căng như dây cung, dù cười cũng ẩn chứa sự đề phòng cảnh giác, khiến người ta nhìn vào sinh lòng sợ hãi.
Gương mặt Úc Khanh lạnh nhạt, khóe môi vẫn còn lưu lại dấu răng hắn cắn.
Vốn tưởng rằng sau khi tỉnh lại, nàng sẽ sợ hãi phẫn nộ, hận đến muốn giết hắn. Có lẽ là chưa kịp phản ứng, hiện giờ nàng lại bình tĩnh đến lạ thường.
"Ta nghĩ thế nào không quan trọng, ngài làm thế nào mới quan trọng, đúng không?"
Giọng nàng tựa như đang dụ hoặc hắn gật đầu. Tạ Lâm Uyên khẽ giật mình, sau đó trong mắt xẹt qua một tia tức giận, rũ hàng mi dài, tránh đi ánh mắt nàng. Hắn quay mặt đi, định nói: "Nàng còn biết tự mình hiểu lấy."
Úc Khanh mở to mắt, không bỏ qua bất kỳ động tĩnh nhỏ nào của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play