Cái tát của Úc Khanh vang dội, lẫn vào tiếng mưa tí tách rơi, tiếng mưa rơi cũng xen lẫn với những hơi thở dồn dập, sâu cạn không đều của Tạ Lâm Uyên.
Tạ Lâm Uyên rũ hàng mi dài, nghiêng mặt đi. Trên má hắn còn hằn rõ dấu vết, làn da dưới cổ áo ửng đỏ chưa phai. Hắn mím chặt môi, không nói một lời. Một lát sau, hắn chợt ngẩng mắt, đôi con ngươi đen thẳm không thấy rõ đáy, nhưng ánh mắt lại rõ ràng dò xét vẻ bực tức ửng hồng trên mặt Úc Khanh.
Úc Khanh lo lắng cúi đầu, không thể tin được mình vừa tát thiên tử đương triều, trong lòng dâng lên vạn phần hối hận. Nếu Tạ Lâm Uyên thật sự nổi giận mà xử tử nàng, nàng phải làm sao đây?
Nhưng điều nàng càng không dám tin hơn chính là hành động vừa rồi của Tạ Lâm Uyên.
“Ngài vừa rồi đang làm cái gì…?” Úc Khanh kinh ngạc chất vấn, “Ngài sẽ không đối với ta còn có ——”
Tạ Lâm Uyên dường như cũng đã tỉnh táo lại, đứng dậy phủi thẳng vạt áo. Hắn quay mặt đi, tránh ánh mắt của nàng, khàn giọng nói: “Ngươi bớt tự mình đa tình đi, trẫm chỉ là nhất thời xúc động.”
Úc Khanh tức thì nổi giận, tức đến mức muốn bò dậy tìm một cục đá đập chết hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT