Dịch Thính Tuyết nói không thể tay không đem Long Văn Kiếm đến, cần phải có một phần lễ vật. Nàng suy nghĩ hồi lâu, rồi nói:
“Nếu không, thấu tiền mua một tôn chạm ngọc được chứ?”
Úc Khanh đếm tiền, lắc đầu đáp:
“Chúng ta mua không được thứ tốt. Hơn nữa, bệ hạ chưa từng xem thứ gì tốt cả. Ngươi đem đồ vật đến, hắn cũng chẳng đoái hoài. Nếu muốn, để ta mua một hộp bánh ngọt đưa qua là được rồi.”
Dịch Thính Tuyết cười đến suýt phun trà:
“Mua bánh ngọt biếu bệ hạ, ngươi đúng là Đại Ngu đệ nhất nhân của Đại Ngu.”
Dù nói vậy, suốt hai ngày hai đêm Dịch Thính Tuyết vẫn u uất khó ngủ, lăn qua lộn lại không yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play