Cơm nước xong thì Lâm Thính nói muốn cùng Hạ Đồ Xuyên về chung. Sở Thiên Dương túm lấy cổ áo cậu mà hạ giọng nói: “Nghe cho rõ, ít nhất cũng phải nghe xong đã chứ?”
Lâm Thính né tay hắn ra, vừa chỉnh lại quần áo vừa nói: “Cậu nói xong rồi mà, nhưng tôi không định làm theo đâu. Mấy người cứ về trước đi, lát nữa tôi nhắn tin cho.”
Sở Thiên Dương lại kéo cậu về: “Không được, cậu là con trai mà về chung với hắn làm gì, không an toàn.”
Lâm Thính trong lòng trợn trắng mắt, vóc dáng cao to như cậu mà lại bảo là không an toàn.
Cậu bị nhấc bổng hai chân không chạm đất, gục trên vai Sở Thiên Dương, nói: “Đại ca à, tôi là một người đàn ông to lớn rồi nên sợ gì chứ. Với lại đâu phải lần đầu đi cùng nên là lát nữa tôi về liền.”
Hạ Đồ Xuyên thấy Lâm Thính bị dắt đi, bước lên trước kéo cậu ra khỏi tay Sở Thiên Dương.
“Cảm ơn.” Lâm Thính nói xong mới sực nhớ Hạ Đồ Xuyên không nghe thấy, lại quay sang nói với Sở Thiên Dương: “Mấy người về trước đi.”
Sở Thiên Dương ban đầu định cùng đi nhưng thấy bộ dạng cứng đầu của Lâm Thính, lại thêm vẻ mặt mờ mịt của Hạ Đồ Xuyên thì đành bất đắc dĩ thỏa hiệp.
Thôi kệ, một đứa điếc một đứa ngốc thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play