Hôm sau, Lâm Thính khát nước quá mà tỉnh dậy. Lúc cậu mở mắt, bên ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn, xám xịt như có một lớp sương phủ.
Lâm Thính xoa xoa mái tóc rối rồi ngồi dậy, vẻ mặt mơ màng. Cậu cúi đầu nhìn cánh tay đang ôm quanh eo mình, ánh mắt vừa dịch chuyển thì bắt gặp Hạ Đồ Xuyên đang ngủ cạnh, vẫn chưa có ý định tỉnh.
Não cậu đơ mất một giây, ngay sau đó ký ức tối qua như thủy triều tràn về, xô vào đầu.
Cậu cứng đờ mà quay đầu nhìn một cái, đúng lúc chạm phải ánh mắt còn ngái ngủ của Hạ Đồ Xuyên. Lâm Thính đỏ bừng từ mặt đến sau cổ, lập tức gỡ tay hắn ra rồi hoảng loạn xuống giường rót nước.
Cậu còn đi lòng vòng mấy vòng ở phòng khách, lúc này mới ổn định lại đôi chút.
Lúc quay lại phòng ngủ thì Hạ Đồ Xuyên đã bật đèn đầu giường, dựa vào thành giường, mang máy trợ thính, nhắm mắt lại, trông rất mệt mỏi.
Lâm Thính hít sâu một hơi, làm ra vẻ không có chuyện gì mà bước tới: “Em* đánh thức anh sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT