Về đến nhà, Lâm Thính vùi mặt vào ngực Hạ Đồ Xuyên giả chết.
Chủ yếu là đầu cậu thật sự choáng váng nên vừa mới tỉnh táo được một chút thì men say lại trào lên ào ào, hoàn toàn say mềm.
Cậu nghiêng đầu dựa vào vai Hạ Đồ Xuyên, lầm bầm gọi: “Hạ Đồ Xuyên.”
Hạ Đồ Xuyên ôm cậu ngồi xuống sofa, xoa đầu cậu, hỏi: “Khó chịu à?”
Lâm Thính lắc đầu, chống tay lên vai hắn ngồi dậy, cố gắng mở to mắt để nhìn cho rõ, cậu nâng mặt Hạ Đồ Xuyên lên, mắt lấp lánh nói: “Tôi thích cậu lắm.”
Sắc mặt Hạ Đồ Xuyên dịu xuống đôi chút, nhưng trong đáy mắt lại lóe qua một tia không hài lòng: “Đã thích tôi, sao còn dung túng Từ Vị hôn cậu?”
Lâm Thính ngơ ngác: “Từ Vị?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT