Khi rời khỏi quán ăn thì bên ngoài trời mưa to, Tần Thâm không mang dù nên lúc Lâm Thính không chú ý, cậu ta đã cướp lấy ô của Hạ Đồ Xuyên.
Hai người uống không ít, đều có hơi men.
Lâm Thính biết Hạ Đồ Xuyên đang nhìn hắn, nhưng hắn vẫn luôn không nói gì, nắm ô đứng ở cửa ngẩn người.
Tần Thâm nhảy tới trước mặt Lâm Thính nhìn ra bên ngoài, khoa trương nói: “Trời má, mưa gì to dữ vậy nè, Hạ Đồ Xuyên, tớ bảo cậu mang dù rồi mà cậu không nghe, giờ thì sao, muốn bị dội thành gà rơi vào nồi canh luôn à?”
Hạ Đồ Xuyên uống rượu xong thấy hơi khó chịu, cau mày chặt lại, hắn xoa xoa giữa mày, không nói lời nào đáp lại Tần Thâm.
Lâm Thính hơi kinh ngạc liếc nhìn Tần Thâm một cái: “Lớp trưởng, tôi rút lại lời trước đó là cậu không thay đổi, cậu giờ lắm lời quá rồi đó.”
Cả tối nói chuyện, cậu cũng thấy Tần Thâm hơi mệt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT