Từ khi biết Hạ Đồ Xuyên cũng đang ở đại học A thì Lâm Thính cả người trở nên đặc biệt căng thẳng. Cậu sợ đột nhiên gặp phải, lại sợ sẽ không gặp được.
Nhưng đúng là cậu có hơi nghĩ nhiều rồi. Cậu và Hạ Đồ Xuyên từ trước đến nay vẫn chưa từng tình cờ gặp nhau trong khuôn viên trường, hơn nữa Lâm Thính cũng bận rộn với các loại thí nghiệm và viết luận văn, bận đến mức giống như con quay không ngừng quay, làm gì còn thời gian để nghĩ đến mấy chuyện lung tung lộn xộn đó.
Bộ não cậu bị nhồi nhét quá nhiều thứ trong thời gian ngắn, đành tạm thời gạt chuyện của Hạ Đồ Xuyên ra ngoài.
Lúc đó, Lâm Thính vừa làm xong thí nghiệm trở về chung cư. Cậu ném chìa khóa lên tủ, thậm chí dép cũng chưa kịp mang, liền trần chân lao thẳng lên ghế sofa nằm dài, chẳng buồn động đậy.
“Đinh linh linh” Điện thoại đột nhiên vang lên. Lâm Thính thậm chí không buồn mở mắt xem ai gọi, cứ thế nhắm mắt nhận cuộc gọi.
Từ đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói lạ: “Là Lâm Thính sao?”
Lâm Thính liếc mắt nhìn màn hình, là một số lạ. Cậu vẫn ghé người trên ghế, giọng lười nhác: “Ai vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT