Cùng cô trò chuyện trong chốc lát xong, cô liền mệt mỏi muốn nghỉ ngơi. Hạ Đồ Xuyên và Vương Văn Cầm đứng ở hành lang bệnh viện, cạnh ban công trò chuyện.
Vương Văn Cầm nhíu mày, ánh mắt nhìn Hạ Đồ Xuyên mang theo một tia không đành lòng.
“Tiểu Xuyên à, tình hình cô con bây giờ thì kéo được ngày nào hay ngày đó thôi. Trước đó con không về, cô con nói sợ ảnh hưởng kỳ thi đại học của con. Nhưng tối qua cô ấy ngất xỉu rồi ói máu, suýt nữa thì vào ICU. Bác sĩ tối qua kêu phải thông báo cho người nhà, mà gọi thế nào cũng không liên lạc được với ba con. May mà hôm nay con trở về rồi.”
"Cảm ơn Vương thẩm, dạo này thím vất vả rồi." Hạ Đồ Xuyên nói, lấy ra một bao lì xì đưa cho Vương Văn Cầm.
Vương Văn Cầm đẩy tay hắn ra, từ chối: “Không cần đâu, trước đó chúng ta đã nói rồi, một ngày một trăm tệ với lại con đưa rồi mà.”
"Cầm đi, đây là chút lòng thành của con." Hạ Đồ Xuyên kiên quyết nhét bao lì xì vào tay thẩm, “Sau này con sẽ tự chăm cô, dạo này cũng vào vụ mùa rồi, thẩm cứ về nhà trước đi.”
Vương Văn Cầm không từ chối nữa, nhận lì xì rồi nói: “Vậy được, để thím về xem nhà cửa thế nào. Có gì cần thì cứ gọi điện để thím bảo chú Lý qua giúp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT