Hôm sau, Lâm Thính đau đầu như búa bổ, ngồi trong lớp học mà thầy giáo giảng gì cậu cũng chẳng vào đầu nổi.
Chuyện tối qua cậu chỉ nhớ lờ mờ, chỉ nhớ mang máng là Hạ Đồ Xuyên đến tìm cậu rồi cõng cậu về, ngoài ra thì chỉ còn vài hình ảnh vụn vặt. Sáng nay Hạ Đồ Xuyên còn cố ý giải thích với cậu rằng hắn không giận, bảo cậu đừng nghĩ linh tinh, thế nhưng Lâm Thính vẫn không kiềm được mà nghĩ quẩn.
Bởi vì hôm qua xin nghỉ học, nên thầy giáo nghĩ cậu vẫn chưa khỏe rồi cũng không nói gì việc cậu ngủ trong lớp. Ba tiết đầu, Lâm Thính đều gục trên bàn ngủ li bì.
Giữa tiết, Tần Thâm hỏi xong đề bài của Hạ Đồ Xuyên xong thì thuận tiện quay sang quan tâm Lâm Thính: “Cậu vẫn chưa khỏe à? Nhìn sắc mặt cậu kém quá trời.”
Lâm Thính lắc đầu, không muốn nói chuyện nhiều.
Tần Thâm liếc nhìn Hạ Đồ Xuyên một cái, rồi lại nói với Lâm Thính:
“Hay là cậu về nghỉ đi, dù gì hai ngày nay toàn ôn đề cũ, lát Hạ Đồ Xuyên có thể giảng lại cho cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play