Bởi vì tối Chủ nhật bị ốm, không nghỉ ngơi tốt vì thế sáng thứ Hai Hạ Đồ Xuyên và Lâm Thính đều xin nghỉ, cho nên không thể xem được kết quả khảo thí ngay lập tức, khiến cậu thấy tiếc nuối.
Sáng sớm trời rất lạnh, trên cửa sổ pha lê phủ đầy hơi nước, Lâm Thính khẽ hắt hơi một tiếng, dịch sang bên cạnh dán vào Hạ Đồ Xuyên, nửa tỉnh nửa mê nói: “Cậu chắc chắn đứng nhất đúng không?”
Hạ Đồ Xuyên đã tỉnh từ lâu, vừa đeo máy trợ thính xong thì nghe thấy Lâm Thính nói liền vội trả lời: “Ngủ thêm lát nữa đi, chiều đến trường rồi biết.”
Lâm Thính lại bắt đầu lo lắng vớ vẩn:
“Nếu tôi thi không tốt thì sao?”
Cậu thực sự rất nỗ lực, nếu như vậy mà vẫn không đạt kết quả tốt thì chứng tỏ cậu không có thiên phú học hành, vậy làm sao học cùng trường đại học với Hạ Đồ Xuyên được chứ.
Hạ Đồ Xuyên nhìn gương mặt tái nhợt của Lâm Thính vì bệnh, dịu dàng an ủi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play