Lần đầu tiên Hạ Đồ Xuyên đến xem dàn nhạc biểu diễn, liền thấy được dáng vẻ tràn đầy sức sống của Lâm Thính trên sân khấu.
Ngày thường cậu vốn đã rất hoạt bát nhưng khi đứng trên sân khấu, lại càng toả sáng hơn. Tiếng hoan hô chói tai xung quanh, âm nhạc sôi động, và cả giọng nam trầm thấp, gợi cảm của Sở Thiên Dương, nhưng Hạ Đồ Xuyên chẳng nghe thấy gì hết.
Hắn chỉ nhìn thấy một mình Lâm Thính. Rõ ràng hắn ngồi ở một góc khuất ánh đèn, nhưng không hiểu sao lại luôn bị thu hút bởi người kia.
Buổi biểu diễn kết thúc, có vài ngôi sao đến hỏi Lâm Thính có tính vào giới giải trí không. Cậu đều từ chối hết, dường như không phải lần đầu gặp chuyện này.
"Mệt chết mất." Lâm Thính dựa vào người Hạ Đồ Xuyên, thở hổn hển, giọng cũng rất rõ.
Sở Thiên Dương tắm xong bước ra, thay đồ rồi hỏi: “Hai người định về luôn à? Hay ở lại chơi tiếp với bọn tôi?”
Lâm Thính cầm áo khoác quăng lên vai, vừa đi về phía phòng tắm vừa nói: “Không đâu, các cậu đi đi, tôi mệt lắm rồi, phải về nhà nghỉ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play