Hạ Đồ Xuyên suốt cả quá trình cũng không nhíu mày lấy một cái, chỉ lẳng lặng nhìn Lâm Thính cắn hắn.
Hắn cảm nhận được chiếc răng nanh kia của Lâm Thính đang chọc rách da mình, nhưng lại không thấy đau mà chỉ cảm thấy như vậy Lâm Thính thật sự rất đáng yêu.
Rõ ràng có thể trực tiếp đấm hắn hai phát nhưng lại chọn cách đáng yêu như vậy để phát tiết.
Lâm Thính cắn xong, ngẩng đầu nhìn cánh tay Hạ Đồ Xuyên in nguyên dấu răng có máu, cậu thè lưỡi liếm liếm đầu răng nanh còn dính máu, nhướng mày hỏi hắn: “Đau không?”
Hạ Đồ Xuyên nuốt nước miếng, lặng lẽ dời mắt khỏi môi Lâm Thính: “Không đau.”
Lâm Thính xoay người lấy hộp thuốc, ngồi ở mép giường giúp Hạ Đồ Xuyên xử lý vết thương, vừa làm vừa nói: “Được rồi, giờ tôi không giận nữa nên kế tiếp chúng ta nói chuyện đàng hoàng.”
Hạ Đồ Xuyên rầu rĩ đáp một tiếng “Ừ”, hắn thật sự muốn để lại dấu răng đó lâu một chút, nhưng lại sợ Lâm Thính nổi giận nên chỉ có thể nhịn xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play