Giang Tuế Nghi đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Phòng vệ sinh trong bệnh viện toàn một màu trắng thuần khiết, bởi vì tầng cao nhất đều là phòng bệnh cao cấp, nên cũng không có quá nhiều người lui tới nơi này.
Cô vốn định đơn giản lau sạch quần áo một chút, nhưng khi nhìn vào gương mới phát hiện, chiếc áo cotton trắng thuần đã bị ướt đến mức lộ rõ cả nội y bên trong, căn bản không có cách nào xử lý cho sạch sẽ.
Ánh mắt cô lướt qua chiếc áo khoác màu đen được cô cẩn thận đặt sang một bên — là áo của nam giới, là chiếc áo vừa rồi Đàm Cận cởi ra đưa cho cô.
Giang Tuế Nghi cúi người rửa mặt, trong đầu lại toàn là hình ảnh về Đàm Cận: ánh nhìn chăm chú của anh, lời anh hỏi, ánh mắt lạnh lùng xen lẫn tàn nhẫn khi vì cô mà gấp gáp lo lắng, thậm chí là hơi thở phả vào người khi anh đến gần.
Giang Tuế Nghi lén liếc nhìn ra ngoài, nơi Đàm Cận đang chờ cô. Người đàn ông đó ngậm một điếu thuốc, ánh mắt vừa lúc quét tới.
____
Giang Tuế Nghi luôn xem anh như bạn bè, là loại bạn dù thật lâu không gặp vẫn hy vọng anh sống tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play