Giang Tuế Nghi giải thích: “Em không có trốn anh.”
Mái tóc đen rũ xuống trước hàng mi mảnh dài của Đàm Cận, có mấy sợi vương trên sống mũi cao thẳng. Cả người anh lạnh lùng, khó mà thân cận, lúc này lại đang chăm chú nhìn Giang Tuế Nghi.
Giang Tuế Nghi vừa nhìn thấy Đàm Cận liền mặt đỏ tim đập, nhưng trong lòng lại khó chịu — anh là một kẻ phong lưu, có quá nhiều lựa chọn. Cô khẽ hỏi: “Hơn nữa... anh không phải không thích em gọi anh là A Cận sao?”
Nghe đến lý do này, Đàm Cận sững người, khóe môi khẽ nhếch, giọng nói dịu đi: “Cái đó mà cũng gọi là cớ để viện à?”
“Không phải viện cớ”
“—— Anh ta cũng từng giúp em như vậy sao?”
Giang Tuế Nghi chậm rì rì mà nói: “Ai nha?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play