Ngụy Huyền ngơ ngác nhìn theo bóng dáng Thẩm Y Y dần khuất xa, mãi đến khi thân ảnh nàng chỉ còn là một chấm thanh y nhỏ bé, rồi cuối cùng biến mất hẳn. Ánh hoàng hôn cuối ngày dừng lại trên người hắn, chân trời dần ảm đạm. Y phục trống rỗng theo gió lay động, càng làm nổi bật thân hình cao gầy cô độc, tịch liêu của hắn.
“Thế tử,” Cát Tường khẽ bước tới, khoác thêm cho hắn một chiếc áo choàng, đau lòng nói: “Bên ngoài gió lớn, chi bằng chúng ta về khách điếm trước?”
Do dự một hồi, hắn ta thở dài: “Cô nương khúc mắc quá nặng, vài ba lời khó mà hóa giải. Nhưng nô tài tin rằng, nếu cho nàng thời gian, cô nương ắt sẽ hiểu được khổ tâm của Thế tử.”
Ngụy Huyền mơ màng nhìn về phía Cát Tường. Nhưng trong mắt hắn không chút tự tin, thậm chí còn thoáng chút chua xót.
Nàng từng nói, từ đầu đến cuối, đều là hắn ép buộc nàng. Nếu có thể lựa chọn, nàng tuyệt đối không bao giờ gả cho hắn.
Giờ đây, hắn hối hận, nhưng nàng lại chẳng buồn ngoảnh đầu nhìn hắn lấy một lần.
Mỗi lời nàng nói, tựa như lưỡi dao sắc bén cứa vào tim hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play