Ngụy Huyền tự mình cưỡi ngựa rời khỏi thành.
Trong phủ, hắn chia thị vệ thành ba nhóm: một nhóm theo hắn ra khỏi thành tìm người, một nhóm xuôi nam tìm Thôi Hoàn Ngọc và Thôi phu nhân đang trên đường đến Trường An, còn một nhóm ở lại trong thành, lục soát từng nhà.
Cấm quân tuần tra ban đêm trong thành, thấy Tề Vương Thế tử đích thân tìm người, lại rầm rộ như vậy, không ai dám ngăn cản. Thủ lĩnh cấm quân, muốn lấy lòng Ngụy Huyền, thậm chí còn điều một đội hai mươi cấm vệ theo Kỷ Càn đi tìm người trong thành.
Thế nhưng, dù tìm suốt một đêm, họ vẫn không thu được kết quả gì.
Khi Ngụy Huyền trở về phủ, nhìn thấy chữ hỉ màu đỏ dán trên cửa sổ, hắn chợt thấy màu sắc ấy thật chói mắt. Từng nét chữ như đang cười nhạo sự ngu ngốc và cố chấp của hắn. Hắn tiến lên, giật phăng chữ hỉ, xé nát không còn một mảnh, rồi tiện tay ném lên bộ hỉ phục màu thanh y đặt trên bàn.
Mọi vật trong phòng có thể đập phá đều bị hắn đập nát. Ngoài cửa, Chu Anh, Cát Tường và những người khác lo lắng nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt, lòng nóng như lửa đốt, nhưng không ai dám bước vào.
Sau cơn thịnh nộ, Ngụy Huyền ngồi giữa căn phòng tân hôn hỗn độn, vùi mặt vào ngực, đầu ngón tay siết chặt, đau đớn cắm sâu vào tóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT