Tề Vương phi đã hơn ba mươi tuổi, tuy đã đến độ tuổi không còn trẻ trung, nhưng nhờ chăm sóc bản thân kỹ lưỡng, đôi tay ngọc thon dài trắng nõn, mười ngón tay được điểm tô bởi lớp sơn móng đỏ tươi rực rỡ, chẳng hề thua kém đôi tay của Thẩm Y Y chút nào.
Bà tự tay rót cho Thẩm Y Y một chén trà nhỏ. Nước trà chảy vào chén, phát ra âm thanh “tư tư” nhẹ nhàng, hương trà thanh nhã lập tức tràn ngập, thoảng qua chóp mũi.
“Ta biết ngươi trước giờ không muốn ở lại bên cạnh Ngụy Huyền. Nếu ngươi chịu giúp ta một tay, báo thù cho nhi tử của ta, ta sẽ giúp ngươi rời khỏi Ngụy Huyền, để ngươi được tự do bay xa.”
Đây quả thực là một điều kiện vô cùng hấp dẫn.
Sau khi nói xong, Tề Vương phi chăm chú nhìn Thẩm Y Y, đôi mắt đẹp không hề chớp.
Trước đây, bà luôn cho rằng cô nương trước mặt này nhát gan, ngu dốt, chỉ có vẻ ngoài mỹ miều nhưng khó làm nên việc lớn.
Về sau, bà mới dần dần hiểu ra, sự ngu ngốc ấy chẳng qua là thủ đoạn mà Thẩm Y Y dùng để tự bảo vệ mình. Cô nương này, bề ngoài nhu nhược, e lệ, ngây thơ, nhưng bên trong lại ẩn chứa một trái tim đại trí giả ngu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play