Edit Ngọc Trúc
Ở phòng y tế đợi một lát, hai người liền cùng nhau bước ra.
Đồng Du hỏi Thịnh Cảnh: “Nghe nói gặp phải hải tặc tinh tế?”
Thịnh Cảnh gật đầu: “Chỉ là đám hải tặc hạng xoàng thôi, rất nhanh đã bị đánh tan. Có một chiếc khoang cứu nạn trốn thoát, Khải Vân sợ bọn chúng sẽ dẫn thêm hải tặc khác tới, liền lái cơ giáp đuổi theo. Cho nên…”
Câu tiếp theo Thịnh Cảnh chưa nói hết, nhưng Đồng Du đã hiểu.
Chính cậu cũng từng mua cơ giáp. Lần đó viện nghiên cứu dùng xong rồi để người mang trả lại cho cậu, từ đó đến giờ vẫn đặt ở nhà phủ bụi. Không phải cậu không hứng thú chơi cơ giáp, mà thật sự là không thể điều khiển được. Với tinh thần lực của cậu, cơ giáp chỉ có thể hoạt động chừng hơn mười phút, mà cũng chỉ là đi tới đi lui đơn giản. Có đối lập thì không khó tưởng tượng — Hình Khải Vân điều khiển cơ giáp chiến đấu ngoài không gian phải tiêu hao bao nhiêu tinh thần lực? Mà tinh thần lực hắn tiêu hao càng nhiều, bạo loạn tinh thần lực phát sinh theo đó càng mạnh, áp lực đè lên Chu Chu lại càng lớn.
Từ dáng vẻ Hình Khải Vân vội vàng xông vào phòng y tế ban nãy có thể thấy rõ, hắn cũng không muốn làm Chu Chu bị thương. Nhưng trong tình cảnh như thế, nếu hắn không dốc toàn lực, thì tất cả những người trên phi thuyền đều sẽ gặp nguy hiểm. Mà Chu Chu cũng hiểu điều đó, cho nên dù có đau đến mức hôn mê cũng không chịu tách khỏi kết nối tinh thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT