Edit Ngọc Trúc
Đồng Du ở trên phi thuyền đã ba ngày, mới lạ cũng qua đi, đến cả ngắm sao cũng chẳng còn hứng thú, thậm chí đôi khi nhìn vũ trụ bao la vô tận ngoài cửa kính, cậu lại vô cớ sinh ra cảm giác trống rỗng, điều đó khiến cậu có chút không thoải mái. Cậu thậm chí thỉnh thoảng còn nảy ra vài suy nghĩ kỳ quặc, ví như rốt cuộc cũng hiểu vì sao Thất Tiên Nữ lại yêu Đổng Vĩnh, bởi vì bầu trời thật sự quá cô độc.
Cũng may là cậu quen biết Chu Chu, buồn chán thì đi tìm Chu Chu nói chuyện một lát, nhưng Chu Chu hình như rất bận, thường xuyên phải làm việc trong phòng làm việc. Chu Chu làm việc thì Đồng Du hoặc tự mình đi khu trò chơi chơi vài trò, hoặc vào bếp nấu gì đó ăn.
Hôm nay Đồng Du lại làm chút đồ ăn ngon, bưng khay đến phòng làm việc, gõ cửa gọi Chu Chu ra ăn cơm.
Chu Chu vẻ mặt mỏi mệt đi ra, nhìn thấy một bàn đồ ăn ngon cũng rất vui vẻ, nhưng ăn được một lát thì lại ăn không vô.
Đồng Du thấy hắn như vậy, cuối cùng không nhịn được: “Chu Chu, cậu cứ như vậy là không ổn đâu, ăn không ngon ngủ không yên, còn muốn cứ mãi làm việc, thân thể sẽ sụp đổ đấy.”
Chu Chu lại an ủi cậu, cười cười: “Chờ hạ phi thuyền rồi sẽ ổn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT