Edit Ngọc Trúc
Một đêm ngủ say.
Thịnh Cảnh tỉnh dậy, kéo rèm cửa ra, mở cửa sổ hít thở không khí trong lành, ánh mắt lơ đãng nhìn xuống—rồi đột nhiên ngây người. Trong làn nắng sớm mờ nhạt, có một thiếu niên đang chạy bộ. Tuy dáng người cậu không tính là cao lớn, nhưng thân thể lại toát ra sức sống phơi phới cùng hơi thở thanh xuân.
Thịnh Cảnh chưa từng thấy Đồng Du chạy bộ, nhưng hắn thất thần không phải vì điều đó. Hắn thất thần, là bởi vì cậu thiếu niên kia—là một Đồng Du mà hắn chưa từng quen biết.
Một Đồng Du tràn đầy tinh thần, rực rỡ ánh mặt trời, yêu cuộc sống.
Không biết vì sao, Thịnh Cảnh cứ đứng như thế trước cửa sổ, ánh mắt dõi theo thiếu niên cho đến khi cậu kết thúc buổi chạy bộ, mồ hôi đầy người trở về nhà.
Đồng Du lau mồ hôi, đẩy cổng viện ra. Ánh mắt vô tình nhìn lên, liền bắt gặp ánh mắt Thịnh Cảnh.
“Sáng rồi.” Đồng Du nhe răng cười, vẫy tay chào Thịnh Cảnh.
Đồng tử Thịnh Cảnh khẽ co lại, như thể bị bỏng, vội vàng kéo rèm cửa lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT