Edit Ngọc Trúc
Thịnh Cảnh về đến nhà thì đã là đêm khuya, tiểu viện yên tĩnh, nhưng đèn vẫn sáng.
Dừng lại ở cửa một lát, hít sâu một hơi, hắn mới đẩy cửa bước vào. So với mấy đề tài nghiên cứu khó nhằn ở viện nghiên cứu, hắn vẫn luôn cảm thấy, đối mặt với Đồng Du mới thật sự là vấn đề nan giải lớn hơn.
“Chủ nhân, ngài đã về.” Robot gia dụng hình dáng tròn trịa nhanh chóng trượt lại, dùng hai cánh tay máy như kìm của mình, giúp hắn lấy dép lê.
Thịnh Cảnh nhìn đôi dép lông xù kia, hơi cau mày: “Đây đâu phải dép của ta.”
“Là một vị chủ nhân khác đã mua giúp ngài, còn là kiểu dành cho cặp đôi đó.” Robot tròn giải thích.
Hắn nhìn chằm chằm đôi dép đó một lúc, cuối cùng vẫn xỏ vào. Tuần này Đồng Du thay đổi rất nhiều, hắn không muốn vừa về nhà đã vì chuyện đôi dép mà xảy ra bất hòa với cậu.
Thay dép, bước vào trong phòng, hắn lập tức phát hiện căn phòng có thay đổi, rõ ràng nhất là tấm rèm trắng sữa gần như chiếm trọn một mảng tường.
Tầng một bằng kính có chức năng tự điều chỉnh độ sáng, đó là lúc mới kết hôn, Đồng Du cố ý thay đổi, nói là không có rèm thì phòng khách sẽ càng sáng và thoáng đãng hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT